9/6/16

Cho người lạ 7 USD, nhận lại món quà 10.000 USD

- Không có nhận xét nào
Vào một ngày khi đang thanh toán tiền tại siêu thị Aldi, Tracy Warshal trông thấy một người đàn ông ở đằng sau cô đang loay hoay tìm chiếc ví của mình. Nhận ra ông ấy đã quên ví, Tracy đề nghị trả hóa đơn có trị giá 7 đô-la cho ông.

Hôm ấy, cô chỉ tình cờ đang mặc một chiếc áo có in dòng chữ “Quỹ hỗ trợ bệnh nhân ung thư Piedmont Cancer” trên đó.

Mấy tuần sau, cô rất bất ngờ khi 2 người đại diện của Quỹ hỗ trợ bệnh nhân ung thư Piedmont Cancer đến gặp cô tại nơi làm việc, thông báo rằng có một quý ông đã quyên góp 10.000 đô-la cho quỹ này, dưới danh nghĩa của cô. Quý ông ấy chính là người mà cô đã trả giúp hóa đơn hôm trước.


Tracy đã viết trên trang Facebook cá nhân của mình:

“Chúng ta thường quên những điều bé nhỏ trong cuộc sống vốn lại mang đến nhiều ý nghĩa nhất. Khi tôi thấy một quý ông quên ví ở siêu thị Aldi, tôi đã trả tiền cho ông ấy. Đó chỉ là ít hoa quả và có giá trị không đến 8 đô-la. Tôi thật sự kinh ngạc khi biết ông ấy sau đó đã quyên góp 10.000 đô-la cho quỹ Piedmont, dưới tên của tôi. Mấy hôm trước đó, khi gặp ông ấy ở siêu thị tôi chỉ tình cờ đang mặc một chiếc áo của quỹ Piedmont Cancer mà thôi.


Khi làm công việc chăm sóc bệnh nhân ung thư, bạn luôn được nhắc nhở rằng có những người phải đối diện với những chuyện khó khăn hơn rất nhiều. Tôi trả tiền hàng tạp hóa cho ông ấy với hy vọng người ta cũng sẽ giúp người thân của tôi nếu rơi vào tình huống tương tự. Xác suất để một người tôi từng giúp trả ơn tôi theo cách này là bao nhiêu nhỉ? Một người thật sự có thể làm nên sự khác biệt.”

“Tôi hoàn toàn tôn trọng việc ông ấy muốn giấu tên,”. Tracy nói thêm. “Tất nhiên, tôi rất muốn ôm ông ấy và nói lời cám ơn.”

Nguồn: Thiện Lan
ad: diversethreads

8/6/16

Yêu thương bản thân là cách tốt nhất để hạnh phúc

- Không có nhận xét nào
Chúng ta không thể hạnh phúc nếu không biết cách yêu thương bản thân, chỉ đơn giản sống lạc quan, bớt suy nghĩ đi và tận hưởng cuộc sống vui vẻ hơn.

Nếu phải đối mặt thử thách thì hãy dùng thái độ tích cực nhất để chấp nhận chúng, dù có than vãn hay e ngại thì bạn cũng phải đối diện thôi.

Yêu thương bản thân

Điều này cũng có nghĩa bạn không nên dành quá nhiều thời gian vào một ai đó, đừng vì ai đó mà hy sinh quá nhiều hay nhận lấy những tổn thương quá lớn. Chúng ta không yêu thương bản thân mình thì lấy lý do gì để bắt người khác coi chúng ta là báu vật để nâng niu.

Phần lớn những người bất hạnh thường vì lý do này hay lý do khác, có thể do cô đơn, tổn thương nhiều hay vì sống trong những hoàn cảnh buộc phải chấp nhận nhiều éo le, vì chọn lầm yêu thương, vì nhớ thương nhầm người, vì phản bội mà mất hết lòng tin vào cuộc sống.


Này, nếu có ai đó hỏi bạn rằng, điều gì là quan trọng nhất trong cuộc sống này, thì đừng vội trả lời họ rằng tình mẫu tử, tình phụ tử, tình yêu nam nữ hay xa hơn là những cái ước mơ hay mục tiêu hay lý tưởng. Điều quan trọng nhất trong cuộc sống này chính là được sống, được tồn tại. Vậy thì tại sao chúng ta vẫn bỏ quên bản thân mình, không hề dành thời gian chăm sóc, yêu thương chính mình đi?

Chỉ đơn giản là sống lạc quan lên, bớt suy nghĩ đi. Đừng đày đọa bản thân quá nhiều bởi những mối bận tâm chẳng có gì hết, tận hưởng cuộc sống theo hướng tích cực hơn, vui vẻ và lạc quan hơn.

Ai trong chúng ta cũng sẽ có những phút giây bất chợt muốn làm cho cuộc sống của mình thêm ý nghĩa, thích làm những việc muốn làm, yêu thương theo cách của chúng ta. Đừng sợ hãi hay trốn tránh, nếu phải đối diện với thử thách thì hãy dùng thái độ tích cực nhất để chấp nhận, than vãn hay e ngại thì rồi bạn vẫn sẽ phải đương đầu với nó dù sớm hay muộn, vậy thì đừng trì hoãn bất cứ điều gì.

Mỗi ngày, hãy nhớ làm cho mình đẹp hơn, hãy nhớ đối đãi thật tốt với bản thân mình mỗi ngày. Thay vì cố học theo sở thích của ai đó thì hãy thoải mái thể hiện cá tính của bản thân, sống với bản chất của mình, và hãy tôn trọng cảm nhận của chính mình. Đừng quá dễ dàng khiến cho ai đó làm mình bị tổn thương, cũng đừng vì tổn thương mà bỏ rơi chính mình.

Chúng ta sẽ không thể hạnh phúc nếu như chính ta không biết cách yêu thương chính mình. Chúng ta sẽ chỉ chìm vào những ánh mắt của mọi người, chờ đợi ai đó đến bên cạnh và quan tâm, bị đọng đón nhận tất thảy niềm vui, nỗi buồn. Nếu như không vì bản thân mà sống, lúc đó chúng ta không phải đang sống, và chỉ là cái bóng chìm khuất sau lưng và không cho mình cơ hội đứng lên.

Theo Yume.vn

Quy luật hạt giống

- Không có nhận xét nào
Không phải tất cả các hạt giống đều có thể nảy mầm và lớn lên. Bởi lẽ, thiên nhiên khắc nghiệt, kẻ thù muôn vàn và chúng phải vượt qua nó để trưởng thành.

Bạn hãy nhìn cây táo trong khu vườn này, chắc có lẽ phải có đến 500 quả táo ở trên đó. Nếu như tính cả vườn táo thì số hạt phải gấp nhiều lần như thế. Bạn biết đấy, hạt táo chính là công cụ để mở rộng và tiếp diễn sự tồn tại của loài táo. Bạn có biết vì sao lại cần nhiều hạt táo như vậy không?

Quy luật hạt giống

Bởi mẹ tự nhiên biết rằng, tất cả các hạt táo không phải đều thành mầm và không phải tất cả đều có thể lớn lên thành cây. Bởi lẽ, chúng còn chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt, với kẻ thù và muôn vàn nhiều khó khăn nữa.

Tự nhiên là thế và con người cũng không khác gì nhiều so với chúng. Nếu thật sự muốn làm một điều gì có ý nghĩa bạn phải thử rất nhiều lần, mà thậm chí bạn phải vượt qua thất bại thì mới đạt được thành công. Giống như hạt giống sống đến khi trưởng thành, chúng thành công khi đã trải qua nhiều thách thức.

 diversethreads


Điều này có nghĩa là:

-Bạn phải tham dự 10,thậm chí 20 cuộc phỏng vấn may ra mới có được một công việc tàm tạm. Hãy kiên nhẫn chờ đợi và đừng bỏ lỡ cơ hội cho dù là nhỏ nhất.

-Một ông chủ giỏi là người biết tập hợp và sử dụng một đội ngũ những nhân viên giỏi ở xung quanh mình. Thế nhưng, dù bạn là một ông chủ thành đạt thì bạn cũng phải toát mồ hôi để sàng lọc hàng trăm người giỏi để tìm ra một ứng viên xuất sắc.

-Trong kinh doanh, bạn sẽ phải đàm phán với 50 người chỉ để bán một ngôi nhà, gọi 30 cuộc điện thoại mới mua được một chiếc ô tô vừa ý,.. Hãy kiên nhẫn vì đó chính là một công việc đáng tự hào.

Khi hiểu được "Qui luật của hạt giống", chúng ta sẽ không cảm thấy thất vọng, bế tắc khi phải đối mặt với những thất bại. Hãy học cách kiên nhẫn và chai lỳ với những thất bại mà bạn gặp phải trên đường dài tìm kiếm những thành công.

Những người thành đạt thường phải trải qua rất nhiều những thất bại trước khi thành công. Nhưng vấn đề là họ đã bỏ nhiều hơn công sức gieo trồng để có nhiều hạt giống hơn những người bình thường.

Nguồn: nghethuatsong.com

3/6/16

Bởi cuộc đời là những phong sương

- Không có nhận xét nào
9 giờ tối, Xa Cảng Miền Tây.

Xách túi đồ dợm bước ra taxi, nhận một cái níu tay, tui quay lại, chú xe ôm đứng cong người nài nỉ "Đường giờ này mát mẻ lắm, con đi giúp chú cuốc xe đi. Ai thấy chú tật nguyền vầy cũng ngại đi nên chú chạy ế lắm. Con yên tâm đi, chú chạy được, chạy cẩn thận lắm".

- Dạ được rồi, con đi.


Và cái đoạn đường hơn chục cây số từ đó về Tao Đàn, tui đã được nghe một chuyện đời, một chuyện tình đẹp tái lòng.

Chú năm mươi tám, ở quận 7, mỗi chiều năm giờ ra bến, chạy đến năm giờ sáng hôm sau. Ráo cũng như mưa, chục năm nay không dám nghỉ ngày nào. Mỗi đêm thường kiếm được trăm mấy hai trăm, mỗi tháng đóng tiền bến hết chín trăm.

Cô thì đi nấu cơm cho công an phường, lương có triệu mốt nhưng được cái họ hay bỏ bữa, cô mang thức ăn về, nhà khỏi đi chợ. Cô đòi đi kiếm chỗ làm thêm, chú không cho. Chú biểu để mình chú cực là được rồi. Kể tới đây, chú cười hịch hạc: Đàn ông mình, cỡ nào cũng phải sống mà lo cho gia đình được, há con?

Tui bắt đầu thấy ngưỡng mộ chú rồi đây, sau cái câu này.

Bạn bè đang đợi, tui thì trễ hẹn nhưng bị cuốn vào câu chuyện tươi sáng của chú nên nghĩ mình cũng chẳng cần phải nhanh hơn. Tới đâu đó Thuận Kiều, thấy vai chú run run, tui hỏi thăm, chú biểu cái chân tật của chú, hễ trời lạnh lại nhức.

- Thôi chú dừng xe lại đi, con chở cho.

- Đâu có được, ai làm vậy được con? Chú không sao, ráng chạy chút nữa, về bóp dầu.

- Chú sợ con cướp xe hả? Xe chú cà tàng lắm rồi nha. Với lại con sẽ đưa túi xách con cho chú đeo. Chú dừng lại đi.

Tui cũng chạy chậm, như chú. Thanh thản lắm, như đang chở ba mình đi dạo vậy.

Ngồi sau lưng tui, chắc ấm được chút đỉnh nên chú trải lòng hơn.

Chú khoe hồi trẻ cô đẹp lắm, con gái Cai Lậy mà. Cô lên Saigon ở mướn cho nhà chủ mà chú làm bảo vệ. Ba má cô đâu có chịu chú bởi họ chê thằng này mồ côi mồ cút, nghèo mà còn què quặt nữa. Họ sợ cô khổ khi về với chú. Nhưng cô hổng sợ, cô bỏ nhà theo chú. Ba má cô từ con gái. Ngày ba cô nhắm mắt, ông còn chưa tha cho cô mà. Chú phải đưa cô về, nửa đêm quỳ ngoài hàng rào lạy vọng vào. Rồi đi.

- Chú biết cô thương chú lắm nên chú muốn cô được sung sướng. Mà muốn vậy thôi chứ tới giờ cô cũng chưa được sướng ngày nào.

- Sướng chứ chú. Làm lụng thì ai cũng phải làm thôi, chỉ cần có người chồng thương mình như chú, con nghĩ cô sướng trong dạ lắm đó chớ.

- Thiệt hôn con?

- Hổng tin, bữa nào chú về hỏi cô đi.

- Ừ. Mà tết nhứt tới bên nách rồi con há. Chắc chú phải ráng cày thêm chút đỉnh, vài bữa mua cho cô cái áo kiểu đẹp đẹp mặc Tết với người ta...

Tui nghe chừng trong lam lũ một trời yêu thương. Cái yêu thương không phải đôi vợ chồng đủ đầy nào cũng có được.

Rồi chú khoe hai thằng con, thằng lớn hai mươi, thằng nhỏ mười ba, thằng nào cũng ngoan.

- Em lớn đang còn đi học hay đi làm rồi chú?

- Nó học giỏi lắm con, học năm ba Đại học Sư Phạm. Mà thằng đó đẹp trai à nha, nó giống cô. Nó có hiếu lắm, hổng bao giờ dám xài tiền.

- Nói vậy thôi chứ con nghĩ hồi trẻ chú cũng đẹp trai mà. Nghe em nó được vậy, con cũng mừng cho cô chú.

- Ừ...thì...

Sao tui nghe câu trả lời như vướng đâu đó trong cổ họng.

Câu chuyện còn đang dang dở, hai chú cháu đã tới nơi. Xuống xe, chú biểu bớt hai chục ngàn, cho cái công tui chở chú.

- Chú bớt phân nửa luôn đi. Hehe

- Sao cũng được mà con.

Trả tiền xe xong, tui dắm dúi một ít vô tay chú, dặn dò:

- Chú về mua cho cô cái áo đi, áo màu tím nghen chú. Con tin cô sẽ thích. Mà cũng phải mua thêm cho chú một cái nữa. Cô mặc áo đẹp mà áo chú cũ quá, hổng xứng đâu nha. À quên, hai thằng nhỏ, mỗi thằng một cái nữa nhe.

Chú cúi sát nhìn thứ tui vừa đưa, tay run run.

Chào nhau, chú lại níu tui. Tui ghẹo:

- Tính cám ơn con nữa hay gì đây? Thôi khỏi, mai mốt có gặp nhau, chú chở rẻ cho con là được rồi.

- Hổng có, hồi nãy chú hổng dám kể hết. Thằng con lớn của chú đó, là chú...nhớ nó quá nên chú tưởng tượng vậy thôi chứ sau khi thi đậu đại học, nó bị tai nạn...mất rồi con ơi. Tới giờ mà chú còn chưa tin là nó hổng còn... Đêm nào cha con chú cũng nói chuyện... Nhưng con yên tâm, chú cũng sẽ lấy tiền này mà mua cái áo mới, để lên bàn thờ cho nó.

Lại một lần nữa lặng người. Cuộc đời muôn vàn chướng ngại, nhưng với một trái tim nóng và một cái đầu lạnh, cuộc sống phong sương trở nên gần gũi nhau hơn biết nhường nào.

31/5/16

Người hướng nội và những sức mạnh tiềm ẩn

- Không có nhận xét nào
Bạn là người hướng nội. Bạn luôn lo ngại sự rụt rè, ít nói, ngại tiếp xúc của mình sẽ ngăn cản những cơ hội của bạn trong một xã hội mở cửa, quan trọng những mối quan hệ và sự giao tiếp? Đừng lo và hãy tự tin ở những đức tính thiên bẩm của mình.


Dấu hiệu bạn là người hướng nội

Thỉnh thoảng tham gia vào nơi đông người nhưng không phải để gặp gỡ. Họ đến những bữa tiệc và thường chỉ trò chuyện với những người thân quen và quan sát mọi người xung quanh về hành vi, quần áo, mối quan hệ của họ...

Bị thu hút bởi người hướng ngoại. Người hướng nội có thể chỉ thích ở gần những người hướng ngoại vì họ như được tiếp thêm năng lượng hứng khởi, sinh động, sự hào hứng cho cuộc sống. Họ có thể là người yêu hay vợ/ chồng của một người hướng ngoại.

Không thích những lời thì thầm bí mật. Người hướng nội tuy rụt rè, nhút nhát nhưng họ cảm thấy khá khó chịu với những câu chuyện to nhỏ của người khác. Nó khiến họ cảm thấy bất an và lo lắng khi không biết nội dung của nó là gì.

Luôn tập trung vào chi tiết. Trong khi người hướng ngoại thích nhìn nhận mọi việc trong một bối cảnh rộng lớn thì người hướng nội lại trước hết tập trung soi xét và từng chi tiết nhỏ của một bức tranh và cảm thấy thoải mái với sự cẩn trọng như vậy.

Cảm thấy lạc lõng trong một tập thể. Họ khá lười biếng trong việc chủ động làm quen mà muốn người khác chú ý đến mình và chủ động hỏi thăm trước. Đôi khi khi không được chú ý đến, họ thấy mình lạc lõng và không thuộc về tập thể đó.

Bị huyết áp thấp. Một nghiên cứu tại Nhật đã chỉ ra rằng người hướng nội có nguy cơ bị áp huyết thấp cao hơn người hướng ngoại.

Là một chuyên gia trong lĩnh vực viết lách. Người hướng nội đối thoại nội tâm rất nhiểu. Do đó, họ có nhiều điều muốn giải phóng ra khỏi óc và họ truyền đạt nó qua câu chữ khá ổn. Có kha khá nhà văn nổi tiếng trên thế giới là người hướng nội, đơn cử như nữ nhà văn J.W.Rowking, mẹ đẻ của tác phẩm Harry Poter

Lí do khiến người hướng nội luôn thu hút người khác

Họ bí ẩn. Trong một tập thể, họ không thích bị quá quan tâm bởi những ngưởi xung quanh và né xa những cuộc hội thoại mang tính chất xã giao mà chỉ quan sát. Sự bí ẩn đó khiến kéo theo nhiều câu hỏi, sự thu hút kì lạ cũng như cục nam châm thu hút người khác vậy

Họ có những mối quan hệ sâu sắc. Vì họ trầm lặng, thích ở một mình suy nghĩ trong thế giới riêng của mình nên phải là một người có mối liên hệ sâu sắc và đặc biệt mới có thể vào được thế giới của họ. Vì thế, họ có thể có ít những mối quan hệ nhưng những thứ họ có, nó rất bền chặt và thích hợp với họ.

Họ là một thử thách. Những điều bạn biết về họ chỉ là những điều mà họ cho phép bạn biết. Họ rất giỏi trong việc bí ẩn, đặt ra những rào cản buộc ngưởi khác phải vượt qua. Vì thế, họ khiến người khác tò mò về bản thân mình. Theo đuổi một người hướng nội khá là thú vị bởi bạn phải bỏ ra rất nhiều công sức để vượt qua những chướng ngại vật và bày bỏ tình cảm của mình.

Họ là người tư duy phức tạp và nội tâm sâu sắc. Họ luôn dành nhiều thời gian để suy nghĩ về mọi thứ trong đầu. Họ nghĩ nhiều, nghĩ sâu về mọi điều xảy ra trong cuộc sống. Do đó, mỗi khi họ nói hay phát biểu điều gì, họ chắc chắn là đã suy nghĩ rất chín chắn và sâu sắc về điều mình nói.

Họ rất giỏi lắng nghe. Họ không thích nói về bản thân mình nhưng lại rất thích được nghe người khác nói về bản thân mình. Họ có thể ngổi hàng giờ đồng hồ chia sẻ với bạn, không phán xét, suy tính.

Sức mạnh tiềm ẩn

Có tố chất trở thành nhà lãnh đạo xuất chúng: Sâu sắc, chú trọng đến chi tiết, cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói giúp người hướng nội có thể xây dựng được những thông điệp thuyết phục. Người hướng nội cũng rất giỏi trong việc quan sát, đoán tính cách và suy nghĩ của người khác. Nhờ đó, họ cũng có xu hướng trở thành nhà lãnh đạo xuất chúng. Các nhân vật nổi tiếng như Lady Gaga, Christina Aguilera hay Emma Watson đều thuộc tuýp người hướng nội nhưng lại rất thành công trong việc biểu diễn, diễn thuyết nơi đông người.

Chỉnh chu trong từng chi tiết: Các nghiên cứu khoa học chỉ ra rằng, não bộ người hướng nội sẽ hoạt động nhiều hơn khi xử lý các thông tin mà thị giác tiếp nhận. Tập trung vào chi tiết nhỏ là một tài năng của người hướng nội khi hầu hết mọi người không quan tâm chúng.

Suy nghĩ cẩn trọng trước khi nói: Người hướng nội luôn chăm chút cho mọi suy nghĩ trong đầu và mọi lời nói phát ra. Chỉ khi suy tính kĩ về một vấn đề nào đó, họ mới lên tiếng.



Khả năng hoàn thành công việc một cách hoàn hảo: Não của người hướng nội chỉ suy nghĩ về số ít việc trong một thời gian. Vì vậy, họ có thể hoàn toàn tập trung vào công việc của mình. Khi đó họ làm việc một cách độc lập, không bị phân tán bởi những tác động bên ngoài và có thể hoàn thành chúng với kết quả tối ưu.

Người hướng nội có khả năng sáng tạo phi thường khi ở một mình: Giống như những người sống nội tâm khác, J.K. Rowling, "mẹ đẻ" của Harry Potter tràn trề sức sáng tạo nhất khi ở một mình. Ý tưởng về Harry Potter nảy trong đầu bà năm 1990, khi một mình chờ tàu trễ từ Manchester đi London. Trong 4 tiếng chờ tàu, bà đã phác thảo toàn bộ vẻ ngoài của nhân vật: cậu bé tóc đen gày gò, đeo kính cận... Albert Einstein thành công nhất khi hành động và suy nghĩ một mình. "Sự đơn điệu và cô độc của một cuộc sống yên tĩnh kích óc sáng tạo" - ông nói.

Có được tình bạn đẹp và bền vững: Người hướng nội tuy không có nhiều bạn bè nhưng những người họ có là những người hợp với họ như người thân, tri kỉ. Người hướng nội là một người bạn tuyệt vời khi luôn bên cạnh lắng nghe và chia sẻ mọi điều.

Công việc sinh ra để dành cho người hướng nội

- Quản lý truyền thông xã hội - Thu nhập thường niên: 45.000 USD

- Chuyên viên cơ khí - Thu nhập thường niên: 30.000 USD

- Kiểm lâm - Thu nhập thường niên: 48.000 USD

- Chuyên viên lưu trữ văn thư, người phụ trách hoặc kỹ thuật viên bảo tàng - Thu nhập thường niên: 38.300 USD

- Nhà phát triển web - Thu nhập thường niên: 56.700 USD

- Nghệ sĩ mỹ thuật (họa sĩ, nhà điêu khắc, họa sĩ minh họa) - Thu nhập thường niên: 42.100 USD

- Nhà làm game - Thu nhập thường niên: 50.800 USD

- Đầu bếp riêng - Thu nhập thường niên: 60.800 USD

- Nhà thống kê - Thu nhập thường niên: 71.400 USD

- Nhà địa chất dầu khí - Thu nhập thường niên: 124.500 USD.

23/5/16

Ở đời khoe khoang cái gì, tương lai mất đi chính thứ đó

- Không có nhận xét nào
Nếu bạn khoe khoang về cái gì thì bạn sẽ thất bại về cái đó, vì thế là người có năng lực, bạn không nhất thiết phải nói ra mà hãy để người khác tự đánh giá về mình.


Tuy biết rằng mỗi người có một phong cách sống khác nhau, Nhưng dưới đây là những chia sẻ chân thành của những người đi trước, nếu bạn thấy đúng,hãy ghi nhớ những lời dạy dưới đây để tích phúc báo.

Đời người có 3 thứ không nên nói:

1. Cái tốt của bản thân mình.

2. Những điều không tốt của người khác.

3. Kế hoạch tương lai của bản thân.


Bạn càng hãnh diện về cái gì, thì lại càng dễ mất đi cái đó!


Có thể bạn sẽ nói: "Cái đáng tự hào là sự thành thật, vậy tại sao khoe khoang lại không thể được?". Nhưng bạn có biết khi bạn khoe khoang là bạn đang tự hạ thấp giá trị chính mình, tự cho người đối diện thấy mình là ai và chính bạn đang vô tâm làm tổn thương người khác, tự cho rằng mình cao hơn họ, một khi người đó bị bạn làm tổn thương, liệu họ có còn đối xử tốt với bạn nữa không?

Khoe khoang vẻ đẹp bề ngoài, thì phải cẩn thận kẻo sau này bạn lại trở thành một người xấu xí.

Bạn khoe khoang sự giàu có, thì phải cẩn thận sau này sẽ bị phá sản.

Bạn khoe khoang thành tích học tập tốt, thì phải cẩn thận kẻo sau này thi không đỗ.

Tốt nhất là bạn không nên tự hào khoe khoang con cái trong nhà thế nào. Đó cũng là giúp con bạn bớt đi kẻ thù, để khiến cho người đời và quỷ thần không ganh tỵ với chúng, mà ngược lại khiến họ bảo vệ và ủng hộ chúng mới phải.

Khoe khoang cái gì, thì phải cẩn thận kẻo tương lai sẽ đánh mất đi chính cái đó!

Lấy ví dụ, bạn có viên ngọc quý, bạn đi đâu cũng khoe ra cho người khác xem. Như vậy ma quỷ sẽ rất muốn hủy hoại viên ngọc của bạn. Theo đó, chúng sẽ lợi dụng những người có tâm địa xấu để thực hiện ý đồ của mình.

Con người thường tự hủy hoại đi công đức của mình trong những trường hợp thế nào? Chính là, hãnh diện về công đức của mình, hãnh diện về việc tu hành của mình, khoe khoang bản thân được hưởng số may mắn.

Nho gia có câu:

Họa phúc của một người còn phải xem người đó khiêm tốn hay kiêu ngạo.

Con người, không nên tùy tiện nói ra những việc chưa hoàn thành và các kế hoạch của tương lai.

Nhân quả, nói ra rồi sẽ thay đổi. Cũng giống như ân oán trong nhân gian, nói thẳng ra nhân quả thì có thể sẽ khiến nặng thêm hoặc sẽ gặp phải báo ứng. Vẫn chưa làm xong xuôi, mà nói trắng ra là một điều kiêng kỵ.

Trong Mật Tông, chính là khuyên răn con người không nên tùy tiện nói ra kế hoạch, những việc chưa hoàn thành. Đây được coi là việc riêng tư. Trừ khi là đã hoàn thành, khỏi hết bệnh, khi hóa giải hết mới có thể tiết lộ một chút vừa phải, hơn nữa phải giấu tên giấu tuổi.

Trong kinh Lăng nghiêm có viết: “Tính cuồng dừng lại thì chính là dừng ở cõi Phật”. Tính cuồng ở đây là nói tính ngông cuồng tự đại, cả mơ ước viển vông và thái độ coi thường người khác của bạn. Kiểu người luôn vỗ ngực cho mình là thông minh nhất, chỉ biết mình cái gì cũng hơn người.

Vậy cõi Phật là gì? Đó chính là giác ngộ,  là khai ngộ.

Do đó nếu bạn có thể bỏ đi cái tính khoe khoang, kiêu ngạo của bản thân mình, thì đây là điều rất tốt cho bạn.

Quỳnh Chi biên dịch

15/5/16

Trước khi tốt nghiệp, tôi muốn...

- Không có nhận xét nào
Mỗi người khi bước đến thời điểm tốt nghiệp lại mang trong mình những sự tiếc nuối khác nhau về quãng đời sinh viên của mình. Nó có thể là sự tiếc nuối về việc học tập, tình yêu, gia đình, ước mơ, hoài bão… Nó là những câu chuyện chẳng của riêng ai. Và ở đâu đó, người ta lại tìm thấy mình trong những câu chuyện như thế.


4 NĂM ĐẠI HỌC VÀ 1 CÁI CV TRỐNG RỖNG

Những ngày sắp tốt nghiệp này đối với mình như ngồi trên chảo lửa vậy. Lúc nào trong đầu mình cũng canh cánh một câu hỏi: “Viết gì vào CV bây giờ?”. 4 năm trong ĐH sắp hết và nhìn lại thì thấy mình chẳng làm được gì, học chẳng giỏi mà cũng không có kinh nghiệm làm việc hay thành tích gì. Tự dưng mình chán bản thân kinh khủng vì đã quá lãng phí thời gian.


4 năm ĐH, 4 năm quý giá của cuộc đời trôi qua trong lãng phí, chẳng để lại gì ngoài những cuộc vui vô nghĩa và 1 cái CV trống rỗng.

Ngày nào cũng như ngày nào, đến trường thì ngủ gật hay lướt facebook, chơi game trong giờ. Tan học lại đi la cà ăn uống trà đá, không thì ra hàng net đánh LOL với bạn. Tối về nhà thì tiếp tục dán mắt với laptop xem phim, hay đi café hoặc trà đá. Tiểu luận, bài tập nhóm, present, thi giữa kỳ rồi cuối kỳ, tất cả cứ thế trôi qua mà chẳng đọng lại được gì cả. Làm sao mà đọng được khi cái gì cũng chỉ làm qua quýt cho có, kì thi đến thì chỉ học trước 1,2 ngày.

Hồi năm nhất, năm hai thấy bạn bè hoạt động câu lạc bộ, đi tình nguyện, chạy chương trình này nọ thì mình cùng với mấy “chiến hữu” ra quán chơi game, về nhà xem phim đọc truyện. Đến năm ba, năm bốn, bạn bè bắt đầu đi làm, đi thực tập chỗ này chỗ kia, thì mình vẫn tiếp tục mải miết với những cuộc vui thâu đêm suốt sáng. Nhiều lúc cũng thấy nhàm chán và muốn thay đổi nhưng độ chây lười của bản thân lớn quá nên lại tặc lưỡi: để mai, để sau này, để lúc khác… Rồi đến bây giờ khi “mai này” đã đến, khi sắp phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình, thì thời gian của mình đã chẳng còn để làm gì nữa rồi. GPA? Thôi chẳng buồn nhắc đến, bảng điểm thì đủ cả A B C D F (mà F còn nhiều hơn A). Hoạt động ngoại khóa? Không. Kinh nghiệm làm việc? Không. Giải thưởng? Không. Kỹ năng? Không. Đến cả sử dụng Excel với Word cũng không xong. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh, khiến mình ngồi hàng giờ mà chẳng biết cho gì vào CV.

Những ngày này mình chẳng muốn lên facebook luôn. Bạn bè có đứa thì bằng giỏi, bằng xuất sắc, học bổng, du học nước này rồi bay sang nước kia, có đứa thì quán quân á quân các cuộc thi, có đứa thì đi thực tập ở toàn các công ty lớn. Mình thì chúc mừng vui vẻ mà trong lòng thì thấy xấu hổ vô cùng. Tại sao cùng học 1 trường, gia đình thì chu cấp đầy đủ mà bạn bè thì lại giỏi thế, bọn nó đã bay xa cách mình hàng nghìn dặm rồi còn mình thì vẫn mãi ở đây, quanh quẩn với cái bằng và bảng điểm lẹt đẹt cùng một cái CV trống rỗng. Vẫn biết là mỗi người một con đường riêng, một định hướng riêng, thế nhưng sẽ chẳng thành công nào đến với kẻ lười biếng và lãng phí thời gian cả. Bây giờ chỉ ước có thể có lại 4 năm để làm lại, nhưng làm gì có cỗ máy thời gian trên đời này…


LỚP VỎ BỌC MANG TÊN "AN PHẬN"

Cuộc sống của tôi là một chuỗi đi đi về về. 7h30 sáng bắt đầu liên công ty để xử lí những công việc giấy tờ nhàm chán, đến 5h30 chiều lại quay trở về nhà để ăn tối cùng gia đình. Vòng lặp cứ thế tiếp diễn từ thứ 2 đến thứ 6. Không thử thách, không áp lực, mức lương cũng không quá cao nhưng được hai chữ “an phận”. 

Giá như ngày ấy mình chịu thử thách nhiều hơn, chịu phá bỏ đi lớp vỏ bọc mang tên "AN PHẬN"

Tôi chẳng hề có một cái định hướng rõ ràng nào cho tương lai của mình kể từ khi còn là sinh viên. À không, nói đúng hơn là tôi chẳng cần phải lo nghĩ đến chuyện đó. Sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả, bố mẹ lại là những người quen biết rộng thế nên công việc tương lai của tôi đã được quyết định kể từ những ngày đầu đi đến giảng đường. Một sự nhẹ nhõm vô hình đã được ghim vào đầu tôi như thế, một tư tưởng “bình thường” cho mọi công việc tôi làm trong quãng đời sinh viên của mình. Việc học tập của tôi chỉ dừng lại ở mức bình thường, không có thành tích gì quá nổi bật. Tôi cũng chẳng mưu cầu những vị trí cao trong tổ chức phi lợi nhuận mà tôi tham gia. Công việc làm thêm cũng chỉ là những công việc đơn giản, nhàn rỗi. Không một thành tích một thành tích nổi trội, cũng chẳng có việc làm nào đáng tự hào. Một vòng luẩn quẩn không có lối thoát.

Người khác nhìn vào có thể nói rằng tôi có một cuộc sống yên ổn, một cuộc sống không lo nghĩ và chẳng có gì để than vãn. Phải, tôi có một cuộc sống bình yên thật đấy, nhưng đấy chỉ là bình yên về hình thức chứ không phải về tâm hồn. Cuộc đời của tôi sẽ chỉ mãi nhàm chán như thế này thôi sao? Một tiếng thở dài trong vô thức, tôi cảm thấy tiếc cho quãng đời sinh viên của mình. Giá như ngày ấy tôi chịu thử thách mình hơn. chịu tìm ra những lối đi mới, chịu phá đi lớp vỏ bọc mang tên “an phận” của mình. 



TẤM BẰNG XUẤT SẮC ĐẦY TIẾC NUỐI

Đã là lần thứ 5 tôi đi xin việc, và kết quả dường như lại giống các lần trước đó, cảm giác bế tắc khi nhà tuyển dụng đưa ra cho tôi câu hỏi: “Ngoài tấm bằng xuất sắc này ra, em còn có kĩ năng hay kinh nghiệm gì khác hay không?”. Một số không tròn trĩnh trong đầu là thứ duy nhất tôi có thể nghĩ đến khi đó.


Đại học cho tôi một tấm bằng xuất sắc, nhưng tôi không biết dùng nó để làm gì

Ba năm học cấp ba đã rèn cho tôi một thái độ nghiêm túc với các môn học ở trên lớp. Ngay từ những ngày đầu bước chân vào giảng đường, tôi đã tự đặt cho mình một mục tiêu cao cả rằng phải tốt nghiệp với một tấm bằng xuất sắc. Lúc ấy tôi nghĩ, những môn học ở trường là quá đủ để cho tôi có thể tự tìm kiếm cho mình một công việc nhẹ nhàng với một mức lương đáng mong đợi. Để đạt được mục tiêu đó, tôi đã tránh xa khỏi những thứ có thể làm ảnh hưởng đến sự tập trung cho việc học hành của tôi. Tôi không tham gia bất kì một tổ chức, câu lạc bộ nào cả, cũng chẳng kiếm cho mình một công việc làm thêm nào ở bên ngoài. Tôi hạn chế tham gia các cuộc vui cùng bạn bè hơn bởi tôi nghĩ chúng chỉ tốn thời gian, tốn tiền mà không đem lại lợi ích gì.

Quãng đời đại học của tôi đã trôi qua như vậy, một quãng đời gắn liền với những trang sách mà không có chút kĩ năng thực tế nào ở bên ngoài. Và tôi chỉ thực sự giật mình khi bắt đầu đi tìm kiếm cho mình một công việc. Vì thiếu kĩ năng, tôi không thể vận dụng những kiến thức sách vở ở trường lớp để giải quyết những vấn đề thực tiễn. Mục tiêu được bằng xuất sắc của tôi có lẽ cao cả lắm, nhưng nó chưa đủ để giúp tôi có thể đứng vững trên con đường sự nghiệp của mình. Cuộc đời đã cho tôi một cú tát đau điếng, đã giúp tôi nhận ra rằng học hỏi đâu chỉ là kiến thức sách vở, nó còn là những kinh nghiệm thực tiễn mà chúng ta có thể thu thập được bên ngoài. Sẽ chẳng có ai có thể tồn tại được nếu họ chỉ là những kẻ biết nói mà không biết làm.

Giá như trong 4 năm vừa rồi, tôi không chỉ chú tâm việc học mà chịu khó đi làm, trải nghiệm và va vấp với cuộc đời, để bây giờ không phải hối tiếc đến như thế với tấm bằng xuất sắc trên tay.


ĐỪNG ĐỂ "SAU NÀY" RỒI MỚI DÁM TRẢI NGHIỆM

Tôi vừa mới đọc được ở đâu đó bảo rằng cuộc đời là một cuốn sách, và ai không du lịch sẽ chỉ đọc được 1 trang. Vậy thì có lẽ cuộc đời của chị mới chỉ có 1 trang rồi… Tốt nghiệp với tấm bằng giỏi và vừa mới kiếm được 1 công việc ổn định, tôi sẽ chẳng có gì tiếc nuối quãng đời sinh viên ngoại trừ những chuyến du lịch hay cuộc vui chưa bao giờ thành hiện thực. Hồi sinh viên, có thời gian và bạn bè thì không đi vì sợ và ngại, để qua 4 năm nhìn lại, trải nghiệm thời sinh viên của mình ngoài ăn học, làm thêm thì chắc là một trang giấy trắng tinh tươm…



Tính tôi thì hay ngại, ngại nắng ngại nóng, ngại khói bụi ngại mệt mỏi, ngại tốn kém, nói chung là cũng ngại đủ thứ. Học xong ở trường là về nhà, hiếm khi đi chơi tối, mà tôi cũng ít khi đi chơi lắm. Mấy khu hot hot giới trẻ hay đi thì tôi chẳng bao giờ biết cả, hàng quán café hay chỗ ăn uống nào đó chị mù tịt. Tôi ở Hà Nội hơn 22 năm rồi mà còn chẳng thuộc đường bằng mấy đứa bạn trọ ở đây. Rượu bia chẳng dám thử, bar pub cũng chưa bao giờ dám mó chân vào, dù tôi biết là chúng chẳng hề xấu. Tôi ở với bố mẹ, nhà có 1 cô con gái nên bị quản lý rất kỹ, muốn đi đâu cũng phải xin phép từ trước mấy ngày, mà lần nào xin là cũng bị bố mẹ “ca” 1 bài rằng ngoài kia nguy hiểm lắm con ơi, bị bắt cóc bán sang TQ, tai nạn giao thông, đường lở, tàu chìm… lâu dần nghe nhiều chị cũng đâm ra nản và … sợ luôn, không dám đi đâu xa cả. Hồi đó tôi tự nhủ bao giờ ra trường, nhiều tiền hơn và không bị quản lý nữa thì mình đi cũng không muộn.

Bây giờ đi làm đã rủng rỉnh hơn, bố mẹ không quản lý kỹ như hồi xưa nữa thì tôi lại chẳng có thời gian. Bình thường 6,7h tối mới xong việc, mà hôm nhiều việc thì 8,9h mới về nhà là chuyện bình thường. Được 2 ngày nghỉ cuối tuần, tôi chỉ muốn nghỉ ở nhà chứ chẳng muốn đi đâu nữa cả. Thế nên bây giờ muốn đi đâu xa xa 4,5 ngày tôi cũng chịu. Với cả cũng không còn ai để đi cùng: bạn bè ĐH mỗi đứa một nơi, bọn thân cũng bận công việc riêng, bạn đồng nghiệp thì chỉ ở mức xã giao vừa phải. Nghĩ đến cảnh mấy năm nữa lấy chồng rồi vướng bận gia đình, con cái, sự nghiệp, tôi lại tiếc nuối quãng thời gian sinh viên, có cơ hội được thảnh thơi chơi bời, dù ít tiền dù khổ 1 tí nhưng được đi cùng bạn bè thì chắc cũng vui lắm. Nếu như hồi ấy dám gạt hết nỗi lo sợ, ngại ngần thì có phải mình đã có bao nhiêu trải nghiệm và kỷ niệm đáng nhớ rồi không!!! 



NHỮNG NGƯỜI BẠN 4 NĂM KHÔNG NHỚ NỔI TÊN

Suốt bốn năm đại học, tôi chẳng có lấy nổi một đứa bạn thân. Có nhiều chuyện muốn nói mà chẳng tìm được một ai để chia sẻ. Một ngày dài đến công ty với bạn đồng nghiệp và sếp, những con người tuy ở cùng 8 tiếng 1 ngày nhưng cũng chỉ dừng ở mức xã giao, mà thậm chí lắm lúc còn ganh đua, đố kỵ và lợi dụng nhau. Trên facebook thì news feed đầy ắp cập nhật hàng ngày của những đứa “bạn", những người mà tôi chẳng thực sự quan tâm đang gặp vấn đề gì, chỉ chực xoá họ trong friendlist khi tôi đã dần quên đi họ trông như thế nào.



Từ cấp 3 tôi đã nghe nhiều người nói rằng ngoài kia xã hội lộn xộn lắm, người ta gặp và quen biết nhau, cười nói với nhau nhưng chẳng có lấy một tí thật lòng. Người ta chơi với nhau vì cái lợi, hết lợi thì họ cũng cứ thế mà quên nhau. Cũng chính vì thế mà vô tình tôi đã tự cho mình một cái ý thức dè chừng và từ chối việc kết bạn với vô số những người tôi gặp. Số người tôi nhớ mặt nhớ tên trong 4 năm học đại học đến bây giờ cực ít. Và cũng vì thế mà những người tôi thân và có thể chia sẻ vấn đề của bản thân cũng gần như chẳng có ai.



Trong suốt 4 năm học đại học tôi chỉ có hai loại bạn, một là bạn xã giao, hai là những đứa chơi được. Bạn xã giao là những người tôi gặp một vài lần hoặc là mấy người cùng lớp hoặc chỗ làm thêm, có thể nhớ mặt nhưng mà chẳng nhớ tên, chẳng rõ tích cách ra sao. Tôi lượm họ vào danh sách bạn bè rồi để đó, về cơ bản là không quan tâm. Loại thứ 2 là những đứa chơi được, thường hay ngồi cạnh nhau trên lớp, để đến lúc thi cử, bài tập nhóm thì có người để nhờ vả giúp đỡ. Cả năm may lắm đi ăn uống với nhau được 1 lần và chẳng bao giờ chia sẻ bản thân với chúng nó. Chỉ có thế, hết đại học là hết liên hệ!

Vậy ra, tôi chẳng bao giờ hết lòng với bất cứ đứa bạn nào cả. Để rồi bây giờ muốn tìm một đứa bạn thân để đi cafe tâm sự, khóc lóc, để kể hết mọi chuyện bực dọc cho nó, để đem cả cái cuộc đời ra mà chửi với nó, thì tôi lại chẳng tìm được ai. Tự tôi đã xây một hàng rào xung quanh bản thân, và không cho phép ai bước qua hàng rào đó, và đây chính là hậu quả!



YÊU HAY LÀ CƯỚI?

Mỗi lần về nhà lại là một lần mệt mỏi. Vừa mới ra trường chưa đến 1 năm, nhưng tôi đã nghe đến thuộc lòng những câu mà bố mẹ cô dì chú bác nói với mình mỗi khi nhìn thấy mặt. “Có người yêu chưa? Bao giờ cưới? ”. Mấy câu đấy còn nhẹ nhàng. Nặng nề hơn kiểu “Mày sắp ế rồi! Có cần bố làm mai cho không? Bây giờ có chó nó lấy mày!” cũng có. Nghe nhiều đến phát ngán!




Tôi cũng đang ngấp ngửa tiến tới được một mối tình. Cũng chẳng phải mình tự tìm đến mà là do gia đình mai mối. Hai người có quen biết nhau, gia đình người ta hợp ý gia đình tôi, vậy là tìm hiểu, thế thôi. Vì xác định bây giờ yêu là cưới, tức là người đó phải hợp với công việc của tôi, hợp ý bố mẹ tôi, phải là chỗ dựa tài chính được cho tôi… Tôi cũng đã 23, hết cái tuổi vung tay mà “yêu đại đi” rồi. Học đại học hay cấp 3 thì còn có thể thích ai thì nói, rồi hẹn hò, chẳng phải nghĩ đến tương lai. Những mối tình khi đó đơn giản, trong sáng mà vô tư, chứ chẳng giống khi người ta bước vào đời, như bây giờ.

Suốt 4 năm đại học tôi không có lấy một mảnh tình vắt vai. Cũng có để ý nhiều người nhưng chẳng tiến đến tình yêu được. Bây giờ nghĩ lại mới thấy tiếc. Hồi đó đặt nhiều tiêu chuẩn cho người yêu mình quá, cứ phải nhất nhất tìm được người như thế thì mới yêu. Rồi thì sợ yêu rồi lại chẳng thoải mái như bình thường, sợ phải thay đổi khi yêu, nên kệ, chẳng yêu ai hết, thích ai thì cũng chỉ đứng nhìn từ xa chứ chẳng dám tiếp cận.

Lúc đó nghĩ yêu đương không cần thiết lắm, vì bản thân còn bận học hành rồi đi làm thêm, sợ yêu rồi không có thời gian hẹn hò, rồi lại chia tay. Khi học xong rồi, có nhiều thời gian hơn rồi thì yêu cũng chưa muộn. Đến bây giờ thì mới vỡ lẽ ra, thì cũng đã muộn mất rồi.

Mải miết với cuộc sống đại học, 4 năm trôi qua tôi đã vô tình để tuột khỏi tay những tình cảm trong sáng vô tư, mà bây giờ muốn trải nghiệm thì chắc cũng không được nữa rồi...


CÒN VỀ VỚI BỐ MẸ ĐƯỢC BAO NHIÊU LẦN NỮA?

Khi nhìn vào một người như tôi, chắc hẳn người ta phải cảm thấy ngưỡng mộ nhiều lắm. Phải, vừa mới tốt nghiệp đại học 2 năm đã sở hữu một mức lương đáng ngưỡng mộ cùng một công việc giúp tôi có thể được đi đây đi đó. Bạn gái xinh, tiêu pha thỏa thích, ngay cả chiếc xe mà tôi đi bây giờ cũng được mua bởi chính những đồng lương mà tôi kiếm được. Thế nhưng những điều ấy có đủ để nói về tôi là một kẻ thành công hay chưa? Không, có lẽ tôi chưa bao giờ là một kẻ thành công trên quãng đường đời này. Là bởi đằng sau những ánh hào quang chói lòa đó, tôi chỉ là một thằng con bất hiếu.



18 tuổi, tôi bắt đầu cuộc sống của một sinh viên xa nhà. Ngày đầu tiên bước chân đến giảng đường Đại học, tôi đã bị cám dỗ bởi một cuộc sống tự do và tự chủ. Hoạt động Câu lạc bộ, đi làm thêm rồi nhiều chương trình khác. Lần đầu tiên tôi biết đến cái cảm giác được ngưỡng mộ, được cầm trong tay những đồng tiền mình tự kiếm được. Cái cảm giác đó khiến cho tôi bị nghiện, khiến cho tôi liên tục bị sa đà vào công việc, thử thách, cơ hội thăng tiến, đến nỗi quên mất những điều thực sự quan trọng với mình.

Tôi ít trở về nhà hơn kể từ ngày có công việc làm thêm, hồi mới năm nhất mỗi tháng về 2,3 lần, càng về sau càng thưa thớt, mỗi năm số lần về nhà chỉ đếm trên đầu bàn tay. Những lần ba mẹ gọi điện hỏi thăm tôi chỉ lấp liếm cho qua chuyện, rằng con bận, con không về được. Rồi thi thoảng là những cuộc gọi nhỡ, những cuộc gọi đến mà tôi chẳng dám nghe. Rồi cả những lần may mắn được về nhà, tôi cũng chẳng đỡ đần được gì cho bố mẹ. Bố mẹ càng ngày càng già đi, sức khỏe chẳng được như xưa, lại thêm bệnh tật củ tuổi già, nhưng tôi thậm chí còn chẳng bao giờ đưa bố mẹ đi khám bệnh, thỉnh thoảng chỉ thăm hỏi một vài câu cho có. Ở bên ngoài tôi được người ta ngưỡng mộ, nhưng đối với gia đình tôi là một đứa con bất hiếu lắm phải không?

Cuộc sống Đại học bận rộn là thế, đến lúc đi làm tôi lại càng quay cuồng hơn. Đến một ngày nọ, tôi nhận được cuộc gọi không hẹn trước từ cô em gái: “Anh về đi, bố bệnh nặng lắm rồi”. Tin đó chẳng khác nào một tia sét đánh ngang tai. Tôi tức tốc trở về nhà, trở về nơi thân thương mà tôi đã bẵng quên đi suốt những năm tháng vừa rồi. Tôi đã làm được gì cơ chứ? 24 tuổi, lần đầu tiên tôi tự nấu được cái gì đó cho bố: Một tô cháo gà. Lần đầu tiên tôi nhận ra những vết chân chim ở đuôi mắt bố, bàn tay gầy gò và hơi thở nặng nhọc của ông. Lần đầu tiên, câu hỏi “còn về thăm bố mẹ bao lần nữa” hiện lên trong đầu tôi. Ở những vị trí cao có vui không? Ừ, vui lắm. Nhưng nó sẽ chẳng có nghĩa lí gì nếu bạn và những người thân của bạn chẳng thể hạnh phúc bên nhau. Ước gì thời gian có thể quay ngược trở lại, để cho tôi có thể trở về nhà nhiều hơn và nấu được cho bố mẹ một bữa ăn tử tế.



TRƯỚC KHI TỐT NGHIỆP, TÔI MUỐN...

7 câu chuyện trên đại diện cho 7 tính cách tiêu biểu khác nhau. Chắc chắn bạn sẽ tìm thấy chính mình trong một câu chuyện nhất định, và nhận ra bạn sẽ trở thành ai trong tương lai sau khi tốt nghiệp. Bạn sẽ không thể khắc phục hết cả những điều hối tiếc của cả 7 người, nhưng bạn có thể biết mình ở đâu để điều chỉnh.


Chỉ cần giữ cho mình một thái độ lạc quan, tích cực với cuộc sống, với bản thân, chắc chắn bạn sẽ không có gì phải hối tiếc! Hãy mạnh mẽ đón nhận tất cả những những cái tát từ cuộc đời, hãy ngẩng cao đầu, đối mặt với mọi khó khăn, thử thách. 


Đừng ngại những vấp ngã, đừng lo sợ sự bắt đầu, đừng trốn tránh sự thay đổi! Hãy sống hết mình, để một ngày nào đó nhìn lại, bạn sẽ không cảm thấy nuối tiếc.

Quan trọng hơn hết, bạn phải biết mình MUỐN gì trước khi tốt nghiệp. Hãy dành một phút dọn dẹp lại tâm trạng, cảm xúc, và nhìn nhận xem thực sự mình RẤT MUỐN làm điều gì trước khi tốt nghiệp. Hãy ghi lại những mong muốn đó, lấy đó làm động lực và chắc chắn bạn phải thực hiện được nó!

Ngay bây giờ, hãy mở cuốn sổ tay ra và bắt đầu ghi “TRƯỚC KHI TỐT NGHIỆP, TÔI MUỐN... “ nhé! <3



Nguồn: Before I Graduate (FB)

12/5/16

30 điều bạn nên bắt đầu làm từ hôm nay

- Không có nhận xét nào
Có bao giờ bạn phân vân rằng những điều mình đã làm là đúng hay sai, và còn những chuẩn mực nào mình đã bỏ qua. Cùng khám phá 30 điều bạn nên làm từ hôm nay các bạn nhé




1. Dành thời gian cho những người tốt xung quanh bạn
Đó là những người yêu quý, kính trọng cũng như thúc đẩy bạn phát triển bằng những điều tốt đẹp và thú vị. Họ khiến bạn cảm thấy yêu đời hơn, và quan trọng hơn hết, họ hướng bạn tới con đường khẳng định bản thân mình mà không đòi hỏi điều gì

2. Bắt đầu đối mặt với những rắc rối

Điều gì định nghĩa con người bạn, đương nhiên là cách bạn giải quyết vấn đề và sự phục hồi từ những tổn thất sau đó rồi. Rắc rối sẽ không tự dưng biến mất trừ phi bạn chịu chấp nhận nó.  Hãy làm những gì bạn có thể. Một bí quyết đơn giản chính là chia nó ra làm nhiều vấn đề nhỏ và tìm ra nguồn gốc vấn đề. Vì thế người ta mới có câu : sai một ly, đi một dặm đấy bạn à.

3. Thành thật với bản thân mình về tất cả mọi thứ

Luôn thành thật về những gì được cho là đúng, những gì bạn cần thay đổi. Thành thật với chính bạn về những điều bạn muốn đạt được và hơn hết là hình tượng mà bạn muốn trở thành.  Và cuối cùng, luôn luôn thành thật với tất cả mọi mặt của cuộc sống này. Một khi làm được những điều trên, bạn sẽ biết rõ vị trí hiện tại của mình là gì, mình là ai và tại sao bạn lại sống cuộc sống này. Quan trọng hơn hết, bạn sẽ được trang bị thật tốt cho những sóng gió của ngày mai.

4. Đặt hạnh phúc của bạn lên ưu tiên hàng đầu

Nếu bạn không coi trọng chính mình, tự ti thái quá thì đó cũng là lúc bạn đang phá hoại chính bản thân bạn. Hãy nhớ rằng, chúng ta vừa phải đặt những nhu cầu riêng của bản thân lên trên vừa phải quan tâm đến mọi người xu quanh. Và một khi điều này trở thành hiện thực, bạn sẽ có thể hoàn thành được sứ mệnh giúp đỡ người khác nhưng vẫn không lơ là hạnh phúc của chính mình.

5. Phải sống thật với chính mình và tự hào về điều ấy

Cố gắng trở thành một con người nào đó hoàn toàn khác với chính bản thân bạn là một việc cực kỳ ngu ngốc. Hãy là chính mình. Hãy tin tưởng răng bạn là độc nhất với sức mạnh, vẻ đẹp và trí thông minh mà không ai có thể xem thường.  Nói tóm lại, hãy thành thật với cuộc sống này, nhưng nếu như bạn không thể thực hiện được. Ổn thôi, hãy nhắm mắt lại và đợi đến ngày lìa đời

6. Hãy chú ý và sống trong thực tại

Thực tại là một phép lạ. Thực tại là thời điểm duy nhất bạn có thể chắc chắn về mọi thứ, là cuộc sống mà bạn vẫn đang sống. Vì thế, đừng suy nghĩ nhiều về viễn cảnh tốt đẹp ở tương lai nữa. Hãy học cách hưởng thụ cuộc sống ngay từ những giây phút này và đứng lên khám phá thế giới nào

7. Đánh giá cao bài học mà những lỗi lầm đã dạy bạn

Sai lầm không hoàn toàn xấu, trái lại, chúng còn là nấc thang dẫn đến sự thành công. Nếu không vấp ngã, bạn sẽ không phấn đấu và không học hỏi được gì cả. Hãy chấp nhận rủi ro và cứ tiếp tục vấp ngã rồi lại đứng lên. Những thành tựu to lớn chỉ có thể bắt đầu từ thất bại. Những sai lầm bạn đang lo sợ lại là bạn rất thân của bạn đấy

8. Phải lịch sự, nhã nhặn với chính bản thân mình

Nếu bạn có một đứa bạn hay nói chuyện với mình theo kiểu bạn vẫn hay đối xử với chính bản thân bạn, liệu bạn có muốn chơi chung với người đó nữa hay không? Cách bạn đối xử với chính mình cũng chính là cách người ta đối xử với bạn. Hãy lịch sự với chính bản thân bạn chứ không phải ai khác trên thế giới này

9. Hãy tận hưởng những gì bạn đã có

Thực tế chúng ta hay có suy nghĩ rằng hạnh phúc sẽ đến khi ta tiến một bước xa hơn trong cuộc sống. Ví như văn phòng của sếp, những ngôi biệt thự sang trọng của những đứa bạn thân.  Không may rằng để đạt được điều này, bạn sẽ phải trải qua hàng tháng, có khi là hàng năm, và khi đó trong đầu bạn lại hình thành những thứ gọi là “hạnh phúc” khác. Bạn sẽ mất cả đời để theo đuổi những hạnh phúc đó mà không hề biết rằng quay đầu lại chính là con đường ngắn nhất dẫn đến hạnh phúc.  Thức dậy trên chiếc giường êm ái và trân trọng những gì mình có vào một ngày mới đầy nắng ấm, còn gì hạnh phúc hơn bạn nhỉ

10. Tạo ra hạnh phúc của riêng bạn

Nếu bạn đang chờ đợi ai đó mang hạnh phúc đến cho mình thì bạn đang lãng phí quỹ thời gian eo hẹp của mình rồi đấy. Cười lên, chọn lấy hạnh phúc. Hạnh phúc sẽ luôn luôn hiện diện mỗi khi bạn ra sức tìm kiếm nó. Khi bạn tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình bằng những gì bạn có, chúng sẽ ở ngay bên cạnh bạn. Nhưng nếu bạn tìm kiếm những thứ khác, thật không may, hạnh phúc vẫn sẽ dõi theo bạn…

11. Bắt đầu cho đi ý tưởng và mơ ước về những cơ hội

Trong cuộc sống, người ta ít khi muốn đạt được cơ hội mà là nắm bắt cơ hội.  Bạn sẽ không chắc chắc rằng mọi thứ sẽ hoàn hảo như bạn tưởng, nhưng chắc chắn rằng, ngồi một chỗ và không làm gì sẽ hoàn toàn vô ích. Và dù cho mọi chuyện có ra sao đi nữa, chúng sẽ kết thúc theo cách mà chúng nên kết thúc. Vì thế

12. Hãy nghĩ rằng bạn đã sẵn sàng cho những bước tiếp theo

Bạn đã sẵn sàng, hãy nghĩ xem. Bạn có mọi thứ bạn cần để bước tiếp những bước nhỏ và thực tiễn trong công cuộc của riêng bạn. Nắm lấy cơ hội và chấp nhận thử thách, đó là những món quà mà thượng đế đã ban tặng cho bạn để tiếp bước tới thành công.

13. Dấn thân vào những mối quan hệ mới vì những lý do chính đáng

Bước vào những mối quan hệ mới với những con người trung thực, sẵn sàng phản ánh con người của bạn cũng như hình tượng mà bạn muốn trở thành.  Chọn những người bạn mà bạn yêu mến, những người bạn hâm mộ, người đem đến cho bạn tình yêu và sự kính trọng.  Hơn bao giờ hết, bạn phải chú ý đến họ vì hành động lúc nào cũng quan trọng hơn lời nói

14. Hãy cho những người bạn mới gặp mặt một cơ hội

Nghe có vẻ khắc nghiệt, nhưng sự thật là bạn không thể giữ mãi những người bạn mà bạn đã từng quen biết. Một vài mối quan hệ sẽ nhạt dần và những cái khác sẽ trở nên sâu đậm hơn. Hãy đánh giá từng mối quan hệ bạn đang có và sẵn sàng vứt bỏ vài thứ nếu bạn nhận thấy chúng không còn “mặn nồng” như lúc trước nữa. Hãy sẵn sàng học hỏi, sẵn sàng cho những thách thức và sẵn sàng gặp mặt một người sẽ thay đổi cuộc đời bạn mãi mãi

15. Hãy cạnh tranh với con người trước đây của bạn

Nhận cảm hứng từ người khác, xem trọng họ, học hỏi họ, tất cả đều là việc tốt, duy chỉ có cạnh tranh với họ là một việc làm phí thời gian. Bạn chỉ nên cạnh tranh với một và chỉ một người duy nhất – bản thân bạn. Bạn sẽ đấu tranh với con người thật của mình để trở nên tốt hơn. Vì thế, bằng mọi giá phải phá vỡ những thành tựu cũ mà bạn đã đạt được

16. Cổ vũ cho thành công của người khác

Hãy chú ý đến người khác và chỉ cho họ thấy bạn thích họ ở điểm nào. Đánh giá cao những người xung quanh mình chính là bí kíp đưa bạn đến một mối quan hệ tốt đẹp, ổn thỏa và đầy hy vọng. Vì thế hãy vui vẻ với những người đang hoàn thiện bản thân họ, cổ vũ cho thành công của họ, cám ơn vì lòng nhiệt thành, sự cởi mở mà họ dành cho bạn.  Gieo nhân nào gặt quả đấy, sớm hay muộn thì bạn cũng sẽ được người khác chúc phúc y hệt như vậy

17. Hãy tìm kiếm vận may trong những lúc khó khăn

Khi mọi thứ trở nên bế tắc và bạn cảm thấy nản lòng, hãy thở thật sâu và tìm kiếm vận may – tia sáng nhỏ nhoi thắp lên niềm hy vọng. Tự động viên bản thân rằng bạn có thể mạnh mẽ hơn trong những lúc khó khăn như thế này.  Hãy tin tưởng vào những phước lành và vận may sẽ đến với mình. Tin vào những thứ bạn có, chứ không phải những thứ chưa có

18. Tha thứ cho người khác và chính bản thân bạn

Tất cả chúng ta đều bị dày vò bởi những quyết định của chính mình và cả những người khác.  Đôi khi những nổi đau từ sai lầm sẽ chóng qua, nhưng có khi nó vẫn tồn tại mãi với thời gian. Rất khó để quên đi những nỗi đau như thế. Tha thứ chính là cách tốt nhất để hóa giải nó. Tha thứ không có nghĩa là xóa đi quá khứ hay quên những gì đã xảy ra, mà đó là lúc bạn đã buông bỏ những oán hận và học được rất nhiều thứ để áp dụng cho tương lai sau này

19. Gíúp đỡ những người xung quanh bạn

Quan tâm họ, chỉ dẫn họ nếu bạn biết những phương án tốt hơn. Bạn càng giúp họ thì họ càng muốn giúp bạn khi bạn gặp khó khăn. Trồng nhân hậu gặt tốt lành. Hãy nhớ lấy

20. Lắng nghe tiếng nói bên trong bạn

Nó có thể, hãy thảo luận với những người bạn của mình nhưng đừng quên lắng nghe chính bản thân bạn để hiểu trực giác mình đang muốn gì. Thành thật với chính mình, nói những gì cần nói. Hãy làm những gì bạn cho là đúng

21. Chú ý nếu bạn bị stress và phải nghỉ ngơi đều độ

Chậm lại và hít một hơi thật sâu. Hãy cho phép bản thân bạn dừng lại trong chốc lát.  Trong lúc bạn đang căng thẳng nhất, hãy thong thả tận hưởng vài phút giải lao, điều đó sẽ giúp tăng năng suất công việc cũng như khởi động lại cơ thể. Những giờ phút thư giãn như thế sẽ giúp bạn suy nghĩ về những việc mình đã làm, từ đó rút ra kinh nghiệm cần thiết

22. Để ý vẻ đẹp của những khoảnh khắc nhỏ bé

Thay vì ngồi đó chờ đợi những điều lớn lao xảy ra – hôn nhân, con cái, trúng số … - sao bạn không tìm kiếm niềm vui trong những điều nhỏ bé mà ta vẫn hay bắt gặp. Những điều nhỏ bé như một tách cà phê vào buổi sớm mai yên tĩnh, vị ngon của một bữa ăn tự nấu, hay chia sẻ những niềm vui của bạn với người khác. Chú ý những điều nhỏ nhặt đó và có thể cuộc sống của bạn sẽ thay đổi đấy.

23. Học chấp nhận sự thật rằng mọi thứ không hề hoàn hảo

Hãy nhớ rằng “hoàn hảo” là kẻ thù của “tốt”. Một trong những thách thức lớn nhất đối với những người muốn tự hoàn thiện và cải thiện thế giới chính là học để chấp nhận những thứ họ đang có. Đôi khi nó là tốt hơn để chấp nhận và đánh giá cao trên thế giới như nó là , và những người như họ , chứ không phải cố gắng để làm tất cả mọi thứ và tất cả mọi người phù hợp với một lý tưởng không thể. Không, bạn không nên chấp nhận một cuộc sống tầm thường , nhưng bạn phải học cách yêu thương và đánh giá cao những thứ không hề hoàn hảo.

24. Bắt đầu làm việc mỗi ngày để hướng tới mục tiêu của bạn

Hãy nhớ rằng, một hành trình dài hàng ngàn dặm bắt đầu chỉ bằng một bước rất nhỏ. Bất cứ điều gì bạn mơ ước , bắt đầu từ những bước nhỏ và hợp lý mỗi ngày để khiến nó xảy ra theo đúng cách bạn muốn.  Bước ra ngoài và làm cái gì đó đi chứ! Bạn càng cố gắng, may mắn càng mỉm cười với bạn.

25. Hãy cở mở hơn với những cảm nhận của mình

Nếu bạn đang bị tổn thương, hãy cho mình thời gian và không gian để nỗi đau vơi đi, nhưng đừng quên cởi mở với bản thân. Đi và trò chuyện với những người xung quanh mình. Nói với họ cảm nhận của bạn, Hãy để họ lắng nghe và chia sẻ nỗi đau cùng bạn

26. Phải biết chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình

Nhận lấy sai lầm và lựa chọn của mình, sẵn sàng cải thiện bản thân. Hoặc tự chịu trách nhiệm hoặc ai đó sẽ làm thay bạn. Nhưng đừng vôi mừng, khi đó bạn chỉ là nô lệ cho những ý tưởng và ước mơ của họ thay vì là chính bạn.  Bạn là người duy nhất có thể điều khiển cuộc sống của riêng mình. Ai rồi cũng phải vấp ngã trong cuộc sống nhưng chịu trách nhiệm với lỗi lầm và vượt qua chúng mới là một việc đáng quý

27. Bắt đầu nuôi dưỡng những mối quan hệ một cách tích cực

Hãy mang những niềm vui thực sự đến cuộc sống của bạn và cả những người bạn yêu mến bằng cách nói cho họ biết họ ý nghĩa như thế nào đối với bạn. Bạn không thể là của mọi người nhưng bạn lại có thể trở thành cả thế giới với một vài người. Hãy cân nhắc xem những người đó là ai và ưu tiên họ hơn hết. Hãy nhớ rằng bạn không cần số lượng mà là chất lượng



28. Hãy tập trung vào những thứ bạn có thể điều khiển

Bạn không thể thay đổi tất cả mọi thứ, nhưng một thì luôn luôn có thể. Lãng phí thời gian, năng lượng và tài năng của chính bản thân vào những thứ ngoài tầm với là con đường dẫn đến thất vọng và đau khổ trì trệ. Hãy hành động với những thứ mà bạn có thể kiểm soát được bạn nhé

29. Tập trung vào khả năng của những kết quả tích cực

Tâm của bạn phải tin rằng bạn có thể làm điều đó trước khi nó có khả năng trở thành sự thật.  Lắng nghe bản thân bạn và thay thế những mặt tiêu cực bằng những thứ tích cực.  Bất kể tình huống có như thê snafo, hãy tập trung vào thứ bạn muốn nó xảy ra và sao đó tiếp tục thực hiện những bước khác. Bạn không thể kiểm soát tất cả mọi thứ xảy đến với mình nhưng có thể kiểm soát cách nó phản ứng với bạn. Cuộc sống của mọi người đều có những khía cạnh tích cực và tiêu cực – bạn có hạnh phúc và thành công hay không  đều phụ thuộc rất lớn vào khía cạnh mà bạn muốn phát triển.

30. Nhận biết mức độ giàu có của bạn ở thời điểm hiện tại

Henry David Thoreau đã từng nói : “Giàu có đem đến cho ta khả năng trải nghiệm cuộc sống một cách đầy đủ đầy đủ nhất”. Ngay cả khi trong thời buổi khó khăn, không bao giờ là thừa khi giữ một vài thứ trong người. Đêm qua bạn đã không đi ngủ với cái bụng đói meo. Bạn đã không ngủ ở ngoài sân. Bạn đã có khả năng chọn lựa cả tủ quần áo chỉ để mặc buổi sáng. Bạn hầu như không rơi một giọt mồ hôi nào trong hôm nay… Một số người sẽ cho rằng bạn là một người giàu có, vì thế hãy trân trọng những gì bạn đang có.

Nguồn: marcandengal.com
ad: threadmeup

Khám phá ham muốn tình dục ở phụ nữ

- Không có nhận xét nào
Theo nhà tình dục học người Mỹ thì trong hoạt động tình dục, ham muốn ở người phụ nữ thường đến chậm hơn và thường dao động.

Có khi nào bạn tự hỏi rằng người đàn ông khi nghĩ đến chuyện sex là có thể “cương” trong khi đó ham muốn ở người phụ nữ cần nhiều thời gian hơn.

Trong một cuộc phỏng vấn trên đài truyền thanh Mỹ- “Radio 4”, Bác sĩ Emily Nagoski-chuyên gia về Tình dục học cho biết khi người phụ nữ đang nghĩ về “chuyện yêu”, đôi lúc có những vấn đề căng thẳng đã cản trở những ham muốn! Những vấn đề của cá nhân và sự mất tự tin có thể cản trở những khát khao, những ham muốn, những đòi hỏi trong chuyện yêu.

Theo nhà tình dục học người Mỹ thì trong hoạt động tình dục, ham muốn ở người phụ nữ thường đến chậm hơn và thường dao động.

Trong phần lớn trường hợp, ham muốn tình dục trổi dậy khi có sự vuốt ve, âu yếm vì lúc đó não bộ “giải mã” những hành động đó như là sự kích thích, sự khiêu dâm, nhưng ngay trước khi đạt cực khoái đôi khi lại bị chặn lại và thế là tất cả những ham muốn lại tiêu tan! Chẳng hạn khi đến thời điểm để bước vào “chuyện yêu” đôi khi chuyện nhỏ trở thành chuyện lớn (ngực sao quá nhỏ, bụng sao quá tròn trịa…). Và cũng có thể do sự vụng về của người chồng, vấn đề lạm dụng tình dục, những vấn đề khác như ly dị, việc làm, phát hiện ngoại tình… .

Để giải quyết vấn đề này, các chuyên gia khuyên bạn nên có những bài tập thư giãn (yoga, thiền định..), các liệu pháp thư giãn, hoặc khám bác sĩ chuyên về tâm lý-tình dục. Mục đích là để học cách cho đi và lại khám phá cơ thể mình !!!!

Trong khi đó thì người đàn ông có thể có được những ham muốn ngay, không giống như cách bạn đời của họ! Ham muốn tình dục ở người phụ nữ đạt được khi có được những khoái cảm nhung cần thời gian và phức tạp hơn nhiều.

Theo Bác sĩ Emily Nagoski thì “ Đôi lúc người phụ nữ nghĩ rằng họ không có những ham muốn tình dục thì cần phải hiểu rằng không có gì là “bất thường” đối với họ”. Cần phải hiểu người phụ nữ hơn về chuyện này để giúp họ loại bỏ những suy nghĩ “tiêu cực”, những stress trong cuộc sống và trên hết tạo thêm lòng tự tin nơi họ!

Dù thế nào đi chăng nữa thì cần có sự hòa hợp, sự hiểu biết và cùng nhau chia sẽ đó là nguồn cảm hứng, là động lực để chuyện yêu được viên mãn, được thăng hoa trong đời sống lứa đôi.

Theo SKĐS