18/7/16

Tip hay cho Cha Mẹ: Dạy con vẽ động vật đơn giản với những con số

- Không có nhận xét nào
Môn học vẽ là một trong những môn học trừu tượng đòi hỏi tư duy và sự khéo léo của trẻ. Với tip này bạn có thể dạy cho con mình một bài học vẽ những con vật bằng những con số hết sức thú vị, chắc hẳn chúng sẽ rất thích thú.


1.  Chữ số 2 và chữ q có thể vẽ thành một chú chim


2. Dùng số 29 để biến hóa thành chú vịt đáng yêu


3. Cùng vẽ thuyền bắt đầu từ chữ số 1 nhé


 4. Trước đây việc vẽ một chú gấu leo cây quả là việc không tưởng, nhưng giờ đây việc này dễ dàng hơn với số 19

 5. Từ số 12 đã có thể vẽ được chú chim gõ kiến rồi đấy


 6.Ồ! Để vẽ chú thỏ bạn chỉ cần bắt đầu từ chữ số 3 thôi nhé!


7. Số 2 thật nhiều tác dụng! Bạn có thể bắt đầu để vẽ một con sếu hay con cò rồi


 8. Hãy vẽ chú chim xanh trong truyện cổ tích với chữ số 4 nhé


 9. Đầu cá mập đây - số 22 nhé



10. Thật không ngờ, từ số 15 có thể vẽ được một chú gà trống đấy!


 11. Số 10 cũng biến được thành gà trống


12. Một loài chim khác cũng được vẽ từ chữ số 2 đây


13. Hãy dùng chữ số 6 và chữ số 1 để vẽ chú cún đáng yêu này nhé!


14. Hai chữ số 1 sẽ giúp bạn vẽ chú voi có cái vòi dài này đấy


Nguồn: Letu.life

14/7/16

Nên hay không việc theo đuổi ước mơ của bạn?

- Không có nhận xét nào
Chắc có lẽ trong lúc rối ren không biết mình sẽ lựa chọn ngành học gì, hay không biết mình sẽ trở thành ai trong tương lai, các bạn sẽ nhận được lời khuyên như thế này: hãy theo đuổi đam mê của mình!


Đây là dịp các bạn trẻ thi xong đại học, và cũng là dịp họ lựa chọn con đường đi trong đời của mình. Chắc chắn, ai cũng đã chọn cho mình ngành học yêu thích hoặc ngành học mà mình đã mơ ước từ rất lâu rồi. Dù đã có lựa chọn nào đi nữa, thì tôi cũng xin chúc mừng các bạn đã hoàn thành xong kỳ thi, và chúc các bạn may mắn trong đường đời còn dài phía trước.

Chắc có lẽ trong lúc rối ren không biết mình sẽ lựa chọn ngành học gì, hay không biết mình sẽ trở thành ai trong tương lai, các bạn sẽ nhận được lời khuyên như thế này: hãy theo đuổi đam mê của mình! Cá nhân tôi thấy lời khuyên này xuất hiện ở rất nhiều nơi, từ báo chí, sách vở cho đến những người nổi tiếng. Họ luôn khuyên những câu như "hãy theo đuổi đam mê và bạn sẽ thành công" hay "đừng để ai ngăn cản đam mê của mình" hay "hãy làm những gì mình thích" khi được hỏi vì sao họ đã trở thành người thành đạt như thế này.


Tất nhiên, tôi không nói rằng những lời nói của họ không có giá trị, tôi hiểu sự khích lệ bằng lời nó có giá trị và ý nghĩa không nhỏ. Nhưng bạn có nghĩ rằng bạn sẽ tin lời một người khuyên bạn đừng từ bỏ ước mơ, mà lại không biết rõ ước mơ của bạn là gì?

Tôi sẽ lấy ví dụ chương trình Vietnam Idol, mỗi năm, hàng chục ngàn người đến tham dự cuộc thi âm nhạc tầm vóc quốc tế này với hy vọng họ sẽ biến ước mơ trở thành ca sĩ của mình thành hiện thực. Nhưng mọi chuyện lại không hề đơn giản như thế, đa số họ đều ra về và chấp nhận một sự thật không mấy dễ chịu: họ không có khả năng âm nhạc. Vấn đề lớn ở chỗ đam mê của họ không khớp với năng lực họ đang có.

Điều tôi nói ra sẽ là một sự thật đắng lòng, nhưng việc bạn đam mê không có nghĩ rằng bạn sẽ thực hiện giỏi việc đó. Tương tự, nếu bạn tốt nghiệp một ngành học bạn đã chọn cũng không có nghĩa rằng bạn sẽ chọn được công việc trong mơ của mình.

Công việc mơ ước, sẽ chỉ mãi là "mơ ước". Việc bạn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc với một công việc nào đó thực ra sẽ không liên quan mấy đến công việc cho lắm. Ví dụ như một ông chủ của công ty dọn hầm cầu tại Mỹ và là một triệu phú từng dí dỏm chia sẻ bí quyết thành công của mình như sau: "Tôi đi khảo sát thị trường và phân tích những công việc mà mọi người đang tìm kiếm nhiều, sau đó tôi chọn một công việc hiếm người theo đuổi, và thế là tôi thành công, tôi nhận thấy tôi có đam mê về... phân của người khác".

Lí do đơn giản họ thành công là vì họ theo đuổi những cơ hội, và nắm thật chặt những cơ hội có thể chỉ xảy ra một lần trong đời đó. Hiện tại, hàng triệu cử nhân và tiến sĩ mới tốt nghiệp đang tìm kiếm việc làm trong những ngành phổ biến, vì dụ như sales, marketing, kế toán, kiểm toán, v.v... có nghĩa rằng cơ hội nhận được việc làm tốt của mỗi người rất nhỏ. Ttrong khi đó ở Mỹ, mỗi năm những nhà tuyển dụng đã rất đau đầu vì họ không tìm được nhân lực đủ trình độ chuyên môn cho khoảng 5,8 triệu vị trí khác nhau.

Khi bạn theo đuổi đam mê của mình, bạn đã lỡ mất thời gian của mình cho nhiều cơ hội khác nhau, có thể những cơ hội ấy chỉ xảy ra một lần trong thời gian ngắn. Điều quan trọng là bạn phải biết mình đang ở đâu, năng lực thực sự của mình là gì, liệu đam mê của mình có khả thi và có giúp ích được bản thân hay không?


Tôi không phủ nhận đam mê không quan trọng. Thực tế nó rất quan trọng trong cuộc đời mỗi con người, vì nó là động lực để chúng ta theo đuổi, để thỏa mãn mục tiêu sống của chúng ta. ý tôi muốn nói với các bạn trẻ rằng: đừng theo đuổi một cách mù quáng những đam mê của mình, hãy thực hiện tốt những gì mình giỏi trước, sau đó theo đuổi đam mê sau nếu đã vững chân trong cuộc đời.

Hãy tạm hoãn việc theo đuổi đam mê, nhưng vẫn luôn giữ nó bên mình vì biết đâu một ngày nào đó bạn thành công, bạn sẽ thực hiện được đam mê thì sao?

12/7/16

Chồng không thích vết xước trên xe và Vợ đã làm chúng thay đổi ngoạn mục

- Không có nhận xét nào
Một cặp vợ chồng vừa mua được chiếc xe Nissan Skyline GTR bạc mà họ đã tìm kiếm rất lâu, nhưng nó lại có một vài vết xước trên xe và người vợ đã làm một việc khiến chiếc xe thay đổi hoàn toàn.


Anh Colleen Kelton mong muốn sở hữu chiếc Nissan Skyline GTR từ lâu, anh và vợ đã tìm kiếm rất nhiều nguồn và cuối cùng họ đã tìm thấy một chiếc màu bạc. Nhưng nó đã có 1 vài vấn đề nhỏ khiến chiếc xe không như mong muốn và vợ anh Allison đã có ý tưởng tuyệt vời từ 1 cây bút.



Lúc đầu, Colleen hơi miễn cưỡng vì đó là chiếc xe mơ ước của anh nhưng Allison đã rất tự tin và Colleen đã quyết định tin tưởng người vợ của mình. Từ đây, cô đặt hết cả trái tim và tâm hồn vào ‘dự án’ để đời này.

Cô bắt đầu với 1 vài chi tiết nhỏ trên xe và sau 15 giờ có có được một thành quả khá tốt.


Ngay sau đó, cô đã làm trong nhiều ngày và tạo ra được một ‘tuyệt tác’, chắc chắn Colleen sẽ không thất vọng khi tin tưởng vào người vợ của mình.


Cô không quản ngày đêm để tạo ra ‘chiếc áo’ tuyệt đẹp cho xe.



Vì thực hiện công việc một mình nên Allison cũng rất vất vả.



Một chiếc xe không những độc đáo mà nó còn là món quà không thể tuyệt vời hơn mà người vợ muốn dành tặng cho chồng của mình.


Giờ đây, mỗi khi Colleen bước vào xe, anh luôn nghĩ đến hình ảnh người vợ ‘đặc biệt’ của mình.


Đôi khi nhiều điều thực sự tuyệt vời sẽ xảy ra khi hai người thực sự tin tưởng lẫn nhau, có lẽ chúng ta có thể học được điều này từ cặp đôi Colleen và Allison.


Nguồn: sunfrog shirts

11/7/16

Trị dứt hôi miệng chỉ sau 3 phút với nước vo gạo

- Không có nhận xét nào
Hôi miệng khiến hơi thở của bạn không được thơm tho, làm bạn mất tự tin trong giao tiếp. Nếu dùng kem đánh răng chưa đủ, hãy thử dùng nước vo gạo để khử mùi.


 Mảng bám thức ăn còn sót lại là nguyên nhân chính khiến hơi thở bạn có mùi lạ. Cũng có một số bệnh gây ra hôi miệng như sâu răng, viêm lợi, viêm tuyến nước bọt…


Cách chữa hôi miệng truyền thống thường là súc miệng, kẹo ngậm, xịt thơm miệng. Tuy nhiên, đó đều là những biện pháp ngắn hạn. Nhiều người đã bắt đầu chuyển sang dùng nước gạo.

Súc miệng bằng nước vo gạo
 

Nên súc miệng mỗi ngày 2 lần bằng nước vo gạo. Thực hiện thường xuyên, bạn sẽ không phải lo vấn đề sâu răng. Bột cám trên hạt gạo có thể khử khuẩn. Ngoài ra, hơi thở của bạn sẽ thơm mát hơn.

Đánh răng bằng nước vo gạo

Khi kem đánh răng không còn hiệu quả, hãy chuyển qua nước vo gạo. Trong nước vo gạo chứa vitamin PP, có thể tẩy sạch chất cặn đóng quanh chân răng, sát khuẩn.

Ngoài ra, nước vo gạo để lâu sẽ có mùi hôi. Bạn nên dùng luôn trong ngày. Kết hợp dùng nước vo gạo với đánh răng 2 lần/ngày sẽ cho hiệu quả cao hơn. Hơn nữa, bạn nên uống nước nhiều (2 lít nước/ngày), hạn chế rượu bia, thuốc lá.


Bí kíp chụp hình điện thoại giúp bạn gái xinh lung linh

- Không có nhận xét nào
Nhiều bạn gái dù diện mạo xinh xắn nhưng khi được bạn trai chụp hình cho thì hình ảnh lại không thu hút, nhiều người đặt câu hỏi cô gái này đẹp nhưng tại sao hình ảnh lại khác hoàn toàn?


Thông thường, những hình ảnh được nhiều người đưa lên mạng được chụp bằng máy ảnh phản xạ ống kính đơn kỹ thuật số (DSLR), cộng thêm thực hiện chỉnh sửa, vì thế hình ảnh dễ làm mê lòng người. Nhân đây xin chia sẻ những cách chụp hình để có được những hình ảnh đáng yêu trong cuộc sống thường nhật, dù chỉ cần chụp bằng điện thoại thông thường…


Nguồn sáng gián tiếp từ bức tường bên phải giúp bổ sung đủ ánh sáng, hình ảnh bắt mắt trong các tư thế tay luôn thay đổi! (hình được chụp bằng iPhone 5s, không có app).

Kiểu 1: Hình ảnh toàn thân dáng cao mảnh khảnh đáng yêu.



– Chụp từ trên cao xuống.

– Từ dưới chụp lên!

Từ hình ảnh cho thấy:

1. Chụp hình bằng điện thoại đứng ở vị trí quá gần khiến hình ảnh bạn gái trông lùn hơn.
2. Hãy đứng ở khoảng cách thích hợp, chụp tư thế chân nhón thẳng và mũi chân hướng về phía trước.
3. Hãy pha trò cho bạn gái vu vẻ! Khi đó có thể chụp được hình ảnh với những tư thế tay duyên dáng!

Kiểu 2: Trong phòng ăn có ánh sáng đèn


Từ hình ảnh cho thấy:

1. Chụp thẳng khiến ánh sáng đèn trong phòng ăn tạo bóng trên khuôn mặt, làm xấu hình ảnh.
2. Đứng thẳng lên chụp, bạn gái tạo dáng hơi nở nụ cười, bóng tối trên khuôn mặt không còn.
3. Có thể đưa ống kính lại gần hơn, sau đó chọc cười và lấy ảnh đúng lúc!

Kiểu 3: Chụp khi đang ăn

1. Chụp thẳng không chú ý tư thế ăn của bạn gái, hình ảnh chụp bị bóng tối.
2. Bạn trai đứng thẳng lên chụp, yêu cầu bạn gái làm động tác giả bộ đang ăn.
3. Có thể làm dáng bất kỳ ở tư thế gần hơn

3. Bí quyết thay đổi ánh sáng


Từ hình cho thấy:

1. Bạn trai chụp thẳng, không chú ý ánh đèn của phòng ăn, mặt bạn gái bị bóng tối.
2. Do nguồn sáng của phòng ăn chiếu vào mặt bàn, vì thế có thể dùng khăn giấy trải lên gây phản quang, làm nổi bật hình ảnh người được chụp.
3. Kề cằm sát mặt bàn, chụp tư thế gần giúp hình ảnh đầy đặn, trông mắt to và có ngấn nước!

Có những thủ thuật nhỏ, chỉ cần các bạn trai lưu ý một chút sẽ có thể giúp bạn gái mình có được những hình ảnh bắt mắt, và trong mắt bạn gái bạn trai thật tài giỏi.

9/7/16

Bức thư gửi Bộ Giáo Dục làm động lòng cư dân mạng

- Không có nhận xét nào
Mới đây trên Facebook, một bức thư được public công khai cho cư dân mạng ý kiến cá nhân về cải cách giáo dục Việt Nam, theo bức thư thì tác giả đang học tại Nepal - một đất nước thuộc dạng kém phát triển nhất nhì Đông Nam Á, nhưng được tác giả ghi nhận về sự giáo dục vươn lên một cách khoa học và không máy móc như tại Việt Nam. Bức thư nhận được rất nhiều lượt like share tỏ ý đồng tình cùng những comment tích cực.



GỬI BÁC BỘ TRƯỞNG BỘ GD

Cháu tên Linh. Dĩ nhiên bác không cần nhớ tên cháu làm gì. Cũng như đã lâu rồi cháu chẳng còn quan tâm ai là Bộ trưởng Bộ GD vậy. Nhưng nói chung, làm người đâu nhất thiết phải nhớ tên nhau. Chỉ cần chúng ta có một câu chuyện chung để nói. Thế là đủ rồi bác nhỉ.

Chuyện kể là, hôm qua, cháu ngồi ở thư viện trường Shree Sarbodaya quận Syanja - Nepal. Cháu dành cả một ngày đọc sách giáo khoa English để hiểu cách dạy English của người Nepal. Dĩ nhiên, người Nepal dạy English không tốt đâu. Vì họ không có tiền để mua tivi, băng đĩa, không có phương tiện cho học sinh nghe người bản xứ nói chuyện, thậm chí đến cả cuốn từ điển giấy họ còn túng thiếu bác ạ( túng thiếu đến cỡ nào cháu sẽ có 1 bài viết để kể sau). Nhưng so với Việt Nam thì English của họ giỏi hơn nhiều. Dĩ nhiên, Nepal đúng là một nước nghèo, nghèo xếp hạng top nghèo nhất thế giới ấy. Nhưng cần so sánh với trình độ GD của 1 nước nghèo để thấy rằng trình độ của nước mình ở đâu. Và giờ, có mấy điều cháu muốn trao đổi với bác như sau:

1. Cháu đọc SGK English của học sinh Nepal từ lớp 1 đến lớp 5.
Bài học đầu tiên của học sinh lớp 1 Nepal là chuyện chào hỏi. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 2 nói chuyện đi đến trường. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 3 kể lại nhật ký một ngày của cô bé Lilu. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 4 dạy bạn phải biết Be careful với câu chuyện cậu bé Raj vừa đi vừa chơi game mà không để ý thấy cây cầu bị gãy.
Bài học đầu tiên của học sinh lớp 5 hỏi, "What do you want?" và kể chuyện người cha già có đứa con bị ở tù. Ổng ra vườn trồng khoai tây và ước giá mà có đứa con trai ở đây để đào lỗ cho ổng trồng. Thế là ổng viết thư cho con trai. Mỗi bài học thể hiện độ khó khác nhau bác ạ. Thậm chí ngoài English, họ còn có 2 môn học khác là Văn hoá xã hội và Khoa học - Sức khoẻ cũng hoàn toàn được viết bằng English và nằm trong môn học chính của học sinh.

Cháu lập tức nhắn về Việt Nam, nhờ đứa bạn thân chạy ra hiệu sách, chụp cho cháu xem SGK English từ 1-5 dạy cái gì. Bác biết gì không?
Bài học đầu tiên của SGK 1 dạy Hello. Bài học của sách SGK 2 là dạy câu "where are you from". Bài học của SGK 3 dạy lại Hello. Bài học đầu tiên của SGK 4 dạy câu "How re you". Bài học đầu tiên của SGK 5 dạy lại câu "where re you from".

Cháu hoảng hồn bác ạ. Cháu không biết vì bác nghi ngờ trình độ của học sinh VN quá kém nên có mỗi 3 câu "hello, how re you, where re you from" mà bác bắt chúng phải học đi học lại suốt 5 năm học như thế hay không?
Hay là tại những người soạn sách không biết gì hơn để mà soạn?
Hay tại chúng ta quan niệm, 5 năm, học được 3 câu đó là đã quá nhiều rồi?

Bác biết không, học sinh ở độ tuổi càng nhỏ thì khả năng tiếp cận ngôn ngữ càng tốt. Vì lúc đó bộ nhớ của chúng chưa sử dụng để ghi nhớ những điều phức tạp, những chuyện kiếm tiền, yêu đương. Nên cháu buồn khi thấy chúng ta bắt các em học quá nhiều thứ về toán lý hoá nhưng lại lo sợ trí nhớ của các em không đủ để học English. Buồn cười nhỉ.

2. Để dạy học sinh Nepal hiểu English, nhớ English, người Nepal bắt đầu bài học bằng những câu chuyện. Chuyện kể cô bé Deepa làm việc này việc kia. Chuyện kể gia đình cu cậu Ramesh thế này thế nọ. Cô giáo sau khi dạy học sinh về câu chuyện sẽ hỏi lại học sinh câu chuyện đó kể gì, cô bé Deepa làm gì, cậu Ramesh bị gì. Học sinh trả lời và ghi nhớ.

Để dạy học sinh Việt Nam hiểu English, các nhà soạn sách VN soạn ra những đoạn hội thoại chẳng có ý nghĩa gì và bắt học sinh học lại đoạn hội thoại đó để ứng dụng như một con vẹt. Theo bác, việc ghi nhớ nội dung câu chuyện dễ hơn hay khó hơn ghi nhớ một đoạn hội thoại dễ hơn?

3. Người Nepal soạn sách giáo khoa để dạy người Nepal. Thế nên những câu chuyện họ viết, những đề tài họ dạy liên quan đến đời sống, văn hoá hàng ngày của họ.
Họ nói về đỉnh Everest, nói về thủ đô Kathmandu, nói về những cậu bé, cô bé với những cái tên rất Nepal như Gauri, Sunda... Đó là cách họ khiến học sinh hứng thú với môn English vì nó gần gũi, dễ hiểu. Đó cũng là cách họ từ hào về đất nước họ.

Chúng ta - trong đó có bác - luôn nói tự hào về Việt Nam. Nhưng có bao giờ bác nhìn SGK English của người Việt để xem sách viết gì không?

Sách viết câu chuyện của Tom, của Peter, của Marry...những cái tên không phải của người Việt. Sách kể chuyện My hometown nhưng cái Hometown ấy là London.

Sách kể về món bánh nhưng không phải là bánh chưng, bánh giày bánh mì thịt nướng mà là bánh Pizza.

Thế nên cháu muốn hỏi là, có phải vì chúng ta không đủ kinh phí để soạn một cuốn sách dạy English nhưng nội dung xoay quanh đời sống Việt không? Hay là những nhà soạn sách họ không nghĩ ra cái gì hay ho hơn nên phải dùng những câu chuyện của nước khác. Để đến khi người nước ngoài họ hỏi cái món bánh nổi tiếng nhất ở nước mày là món gì thì học sinh bảo là pizza vì chúng không biết từ bánh mì thịt nướng trong English nói thế nào.

Nếu mà vì chúng ta nghèo quá, không có kinh phí, chỉ cần bác nói thôi, cháu sẽ huy động được một đội ngũ soạn được cuốn sách dạy English cho người Việt mà không cần lấy một đồng nào.

Còn nếu vì những người soạn sách họ không nghĩ ra cái gì hay ho hơn để viết, thì cũng chỉ cần bác nói thôi, cháu sẽ chỉ họ cách viết. Thí dụ như thay vì viết bài giảng "quê mày ở đâu hả Tom? Quê tao ở Mỹ, Peter ạ" thì cháu sẽ chỉ họ chuyển thành thế này "Quê mày ở đâu hả Tí? Quê tao ở Mỹ Tho Tèo ạ, là cái xứ ngày xưa bọn Mỹ đánh hoài mà không chiếm được ấy."

Cháu tin bọn học sinh sẽ hứng thú với câu chuyện của thằng Tí, thằng Tèo hơn câu chuyện của Tom và Peter ạ. Vì chúng cháu đã từng là những thằng Tí, thằng Tèo như thế.

5. Đã rất lâu rồi, chúng ta, hoặc vì lười biếng, hoặc vì bảo thủ, hoặc vì không muốn tiếp cận cái mới nên luôn tự ru ngủ nhau rằng, "là người Việt, chúng ta phải tự hào về văn hoá Việt, nên chúng ta cần học tiếng Việt chứ không phải English". Đó chắc là lý do mà kỳ thi tốt nghiệp THPT năm vừa rồi English trở thành môn tự chọn và không có trong môn thi.
Nhưng cháu thì muốn đổi lại một chút thế này, "là người Việt, chúng ta cần tự hào về văn hoá Việt, nên chúng ta cần học English để nói cho thế giới biết về văn hoá của chúng ta đẹp như thế nào". Người Nepal đưa English thành ngôn ngữ chính, vì họ muốn kể câu chuyện văn hoá của đất nước họ cho thế giới biết. Nên cũng đã đến lúc chúng ta cần học theo như họ rồi bác ạ.

Nó giống như câu chuyện anh nông dân xây được cái nhà đẹp ấy. Nếu anh tự hào về ngôi nhà anh đẹp, thì anh phải tìm cách đi qua làng bên, nói cho người làng bên biết cái nhà anh đẹp thế nào để họ còn biết mà đến thăm. Nhưng chúng ta đã làm gì? Chúng ta đã bảo anh nông dân ấy nằm ở nhà, chổng mặt lên ngắm trần nhà và tự khen nhà mình đẹp thôi là đủ. Trong khi thế giới ngoài kia, có biết bao ngôi nhà đẹp hơn đang được xây nên mỗi ngày, bác ạ..."

Nguồn: facebook

Người Nhật Bản bị cười chê khi mua đất bỏ hoang.

- Không có nhận xét nào
Vào đầu năm 2006, công ty Asahi Breweries, Ltd của Nhật Bản cùng hợp tác với 2 công ty hàng đầu khác là Sumitomo Chemical và Itochu để đồng thuê một khu đất canh tác rộng 1.500 mẫu ở Lai Dương, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc.


Thời hạn thuê hợp đồng là 20 năm, nhưng 5 năm trước đây, tất cả đất trồng đều bị bỏ hoang, các cây cỏ dại vẫn mọc đầy và cao. Với cách làm như vậy của người Nhật Bản đã khiến người dân địa phương ở đây cảm thấy xót thương cho mảnh đất này, thậm chí một số còn bắt đầu nghi ngờ về động cơ thuê đất của người Nhật Bản. Còn có dân làng tin rằng công ty Nhật Bản thuê đất để tìm kiếm  kho báu dưới lòng đất.

Câu hỏi được đặt ra là, tại sao đất Trung Quốc rộng lớn như vậy mà những công ty Nhật Bản này lại chọn đúng mảnh đất ở Lai Dương này? Hoá ra doanh nghiệp Nhật Bản sau một thời gian dài tìm hiểu nhiều nơi ở Trung Quốc, cuối cùng họ đã nhận ra rằng vùng đất ở nơi đây thuộc dạng đất đai màu mỡ nhất. Hơn nữa nó cũng cách xa các khu công nghiệp, nguồn nước cũng không bị ô nhiễm. Trong con mắt người Nhật, mặc dù Trung Quốc còn rất nhiều đất canh tác, nhưng loại đất thực sự có thể trồng nên được những loại thực phẩm lành mạnh an toàn thì cực kỳ hiếm.


Điều này chính là điều kiện tiên quyết mà người Nhật cho rằng khu đất này đạt tiêu chuẩn. Mặc dù vậy nhưng cũng không có nhiều dân làng nguyện ý nuôi trồng tại đây. Đa phần người dân đều thích ra ngoài làm ăn chứ không muốn mãi làm một lão nông ngày ngày cuốc đất và sống một cuộc sống lam lũ kham khổ.

Khu đất này ở trong tình trạng nhàn rỗi như vậy sau 5 năm, cuối cùng đã đến lúc bắt tay vào vận hành.


Trước tiên họ nuôi bò. Bò sẽ cho ra phân cải tạo chất lượng đất, đất này sẽ lại sản xuất ra những sản lượng cây trồng không bị ô nhiễm. Sau đó bò lại ăn cây trồng này, vì vậy sản lượng và chất lượng sữa sẽ rất cao.

Vậy tại sao lại cần sử dụng trong 5 năm, một nhân viên chuyên trách người Nhật Bản đã cho biết, theo cách nói cổ xưa của người Nhật: “Trước khi trồng cây cần chăm sóc đất, trước khi chăm sóc đất cần giáo dục người”. Vì vậy việc coi trọng chất lượng của đất luôn được đặt lên hàng đầu. Mặc dù đất đai ở Lai Dương khá màu mỡ, nhưng sau khi thông qua quá trình phân bón và thuốc trừ sâu, đất đã bị thoái hoá đi nhiều. Do đó vài năm trước đây họ cần đặt mục tiêu vào việc phục hồi đất.

Theo ý kiến của nông dân Trung Quốc, người Nhật Bản thực sự “ngu ngốc”. Họ không dùng phân bón hoá chất, toàn bộ ủ phân bò. Diệt cỏ thì không dùng thuốc diệt cỏ mà dùng tay để nhổ. Họ rất ít khi dùng thuốc nông nghiệp, nếu cần dùng đều cần phải dưới sự hướng dẫn rất nghiêm ngặt của các chuyên gia. Đất cũng thường xuyên được thử nghiệm để đảm bảo các thành phần dinh dưỡng được cân bằng.


Điều khiến người Trung Quốc không thể hiểu được hơn đó là những con bò được chăn nuôi ở đây còn được “cho ăn tốt hơn người ăn”. Mỗi khi bò ăn thức ăn chăn nuôi đều cần kiểm tra kĩ trước, nếu lượng sữa sản xuất ra không đạt tiêu chuẩn thì nó vẫn bị đổ đi.


Khi trồng cây ngô, lúa mì, dâu tây, v.v.. nhưng họ vẫn kiên quyết không sử dụng thuốc trừ sâu, đồng thời để thu hoạch tự nhiên. Do không coi trọng sản lượng của trái cây và rau quả, chu kỳ nhân giống cây trồng khiến cho doanh nghiệp vẫn tiếp tục bị mất chi phí và vốn. Điều này thật sự đã trở thành trò cười của người dân địa phương.


Nhưng không ai có thể nghĩ rằng, sau 5 năm này người dân Trung Quốc đã được mở mang tầm mắt. Các công ty Nhật Bản này sản xuất ra mỗi lít sữa bò có giá 22 tệ (khoảng hơn 70.000 vnđ), đắt hơn giá sữa trong nước gấp 1,5 lần. Mỗi cân dâu tây do họ sản xuất có giá 120 tệ/cân (khoảng 400.000 vnđ)


Nguồn nông phẩm đắt tiền này hiện nay chỉ có 10% cung cấp tới thị trường Thượng Hải và Bắc Kinh. Nhưng do giá khá đắt nên cung không đáp ứng cầu, còn lại 90% nguồn hàng họ sẽ cung cấp đến thị trường Nhật Bản.




Ngày nay, sự an toàn lương thực đã trở thành mối quan tâm hàng đầu và cũng là nỗi đau của hầu hết các quốc gia. Nó đồng thời cũng tự nhiên trở thành một cơ hội kinh doanh thu lợi nhuận cho các công ty nước ngoài. Các công ty Nhật Bản đã mất “5 năm không dùng thuốc trừ sâu” và điều đó đã không còn là một trò cười nữa. Họ đã có một cái nhìn chính trực và tận dụng lợi thế này để tăng cường bảo vệ môi trường, phát triển nông nghiệp, giúp thúc đẩy thu nhập của nông dân và đảm bảo sự an toàn lương thực. Khiến cho ngành nông nghiệp có thể thật sự vận mình lại và đi con đường chân chính hơn, cải biến thật sự chất lượng cuộc sống cho người dân. Không biết sau câu chuyện này còn ai dám bảo người Nhật “ngốc” không?

Nguồn: daikynguyenvn.com



5/7/16

Tại sao người Mỹ không thích tích cóp tiền và mua nhà?

- Không có nhận xét nào
Tính từ năm 1980 tỉ lệ tiền gửi ngân hàng của Mỹ là dưới 20%, riêng vào năm 2010 tỉ lệ này chỉ còn 10%, trong khi ở Trung Quốc là 50%. Trong một báo cáo cho biết, trong trường hợp khẩn cấp thì gần 2/3 người Mỹ không thể bỏ ra 1.000 đôla để ứng phó. Ngoài ra theo điều tra của truyền thông Mỹ cho biết, có đến 1/3 ngươi Mỹ thích đi thuê nhà hơn là mua. Vây lý do đằng sau là gì?


Mặc dù GDP trên đầu người của Mỹ rất cao, nhưng tỉ kệ tiền gửi lại thấp hơn rất nhiều so với người Pháp, Đức, Thụy Điển… và còn thấp hơn nhiều so với Nhật Bản, Singapore… Đã từng có cách giải thích rằng, nước Mỹ có chế độ phúc lợi xã hội rất tốt, để có cuộc sống no ấm thì rất đơn giản, có người chỉ dựa vào tiền trợ cấp cũng có thể sống thoải mái. Nhưng trên thực tế, phúc lợi xã hội của Mỹ chưa chắc đã tốt bằng Nhật Bản, Singapore và các nước Châu Âu. Nguyên nhân thực sự thì rất phức tạp, nhưng có thể có vài nguyên nhân chính sau đây.

1. Người Mỹ có tính lưu động khá mạnh, không có khái niệm về quê hương. Sự khác biệt về giáo dục, y tế, hoàn cảnh sống và chỗ ở giữa các thành phố là không lớn. Người Mỹ khi làm việc, họ có thể di chuyển đến các thành phố trên toàn quốc, nếu như họ lựa chọn hình thức thuê nhà thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, mà không cần tốn rất nhiều thời gian và công sức đi tìm mua nhà. Tất nhiên họ cũng không cần phải đóng 1%-2% tiền thuế đất.

2. Thị trường cho thuê phòng ốc tại Mỹ rất phát triển, với nhiều hình thức phục vụ phong phú. Ngoài ra những nơi cho thuê thường gần trung tâm náo nhiệt, do đó việc đi lai, mua sắm và ăn ở đều rất thuận tiện. Ngược lại, nếu như họ mua nhà thì thường phải mua ở vùng ngoại ô, cho dù là đi mua sắm hay khám bệnh thì đều phải tự lái xe. Và tất nhiên, điều kiện sống này hoàn toàn không phù hợp với thanh niên và những người bận rộn.

3. Người Mỹ vay tiền rất dễ, do đó họ không cần phải dành dụm tiền cho tương lai. Ngoài ra họ cũng không có thói quen tích kiệm tiền cho tuổi già, một mặt là vì thuế thừa kế tài sản tại Mỹ là rất cao. Một mặt khác, chế độ phúc lợi y tế và dưỡng lão tại Mỹ tương đối tốt. Ngoài ra chính phủ sẽ thu thuế đối với lớp trẻ để chi trả phúc lợi cho những người già, do đó họ cũng không cần phải tích cóp tiền để làm gì.


4. Hình thức chung sống trước hôn nhân và việc ly hôn là hoàn toàn phổ biến tại Mỹ, do đó nếu như thuê nhà thì việc phân chia tài sản sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Thậm chí có nhiều người vì muốn một cuộc sống dễ thở hơn, thay vì việc họ phải chăm lo cho căn nhà của họ, như cắt cỏ, sửa chữa hàng rào, sơn tường, sửa chữa và thay thế các thiết bị hỏng hóc hay quá cũ kỹ… Thì họ đã bán nhà của mình và lựa chọn hình thức đi thuê.

5. Ở Mỹ thì việc mua nhà hay thuê nhà thì đều được hưởng quyền lợi như nhau. Pháp luật ở đây cũng rất bảo vệ quyền lợi của người thuê nhà.

Bộ Giáo dục công bố đáp án các môn thi THPT quốc gia 2016

- Không có nhận xét nào

Sau khi kết thúc môn thi cuối của kỳ thi THPT quốc gia, Bộ Giáo dục và Đào tạo công bố đề và đáp án tất cả môn thi vào chiều 4/7.

Trong 8 môn thi THPT quốc gia, Toán, Văn, Địa và Sử có thời gian làm bài 180 phút. Các môn Ngoại ngữ, Lý, Hoá, Sinh thi trắc nghiệm trong 90 phút, mỗi môn có 6 mã đề.

70 cụm thi đại học và 50 cụm thi do các Sở Giáo dục và Đào tạo chủ trì sẽ tổ chức chấm thi môn tự luận từ ngày mai. Riêng môn trắc nghiệm phải chờ quét dữ liệu.
MônĐề thiĐáp án
ToánTại đâyTại đây
Tại đâyTại đây
HóaTại đâyTại đây
VănTại đâyTại đây
SửTại đâyTại đây
ĐịaTại đâyTại đây
SinhTại đâyTại đây
Ngoại ngữ
Tiếng AnhTại đâyTại đây
Tiếng PhápTại đâyTại đây
Tiếng ĐứcTại đâyTại đây
Tiếng NgaTại đâyTại đây
Tiếng NhậtTại đâyTại đây
Tiếng TrungTại đâyTại đây
Nguồn: đại kỷ nguyên